Thịnh dí dỏm trừng mắt nhìn, “anh hai, anh xem cũng đừng kích động
nha!"
Cố Thịnh đối với vẻ mặt thần bí của Cố Tâm Ngữ cười một tiếng,
nhưng khi anh nhìn thấy khuôn mặt người phụ nữ xuất hiện cả trăm ngàn
lần trong ảo giác của mình, cả người đột nhiên cứng đờ, theo bản năng
nhận lấy điện thoại di động, tay không ngừng run rẩy.
"Duyệt Duyệt. . . . ." Cố Thịnh nỉ non gọi, cô vẫn xinh đẹp như vậy,
thế nhưng anh lại. . . . .
Cố Tâm Ngữ quan sát vẻ mặt của anh, trong lòng không khỏi thở dài
một tiếng, xem ra trong mắt anh hai chỉ thấy được chị dâu, không thấy còn
một người khác trên tấm hình!
Cố Tâm Ngữ tiến tới bên người Cố Thịnh, “Anh hai, cô bé này có phải
thật đáng yêu không? Bộ dáng rất giống chị dâu, như là một khuôn mẫu in
ra ấy!"
Cố Thịnh khẽ cau mày, khi thấy rõ ràng một cô bé tựa sát trong ngực
Tả Tình Duyệt, trong mắt phản ứng hiện ra không thể tưởng tượng nổi.
"Cái này. . . . ." Cố Thịnh không biết nên nói gì, cô nhóc này thật
giống Duyệt Duyệt, cô bé là. . . . . Nghĩ đến cái gì, Cố Thịnh kích động
khóc lên, cô bé này sàng sang cỡ Cảnh Hạo, anh gần như có thể xác định,
cô nhóc này cũng là cốt nhục của anh!
Trời ơi!
Duyệt Duyệt vì anh sinh ra một trai một gái!
Năm năm này, cô rốt cuộc là làm sao qua được?