"Mẹ, tối hôm qua mình đã nói sẽ đi khu vui chơi, nhưng anh đột nhiên
nói muốn đi thư quán, mẹ, mau nói cho anh biết, hôm nay chúng ta đi khu
vui chơi!" Ninh Ninh thấy Tả Tình Duyệt ra ngoài, lập tức chạy đến bên
cạnh cô, tìm kiếm trợ giúp, hôm nay chú Kiều có chuyện không thể tới, lá
phiếu của mẹ rất quan trọng.
Cảnh Hạo nhìn em, trong mắt nhàn nhạt vẻ khinh thường.
Tả Tình Duyệt nhẹ nhàng sờ đầu Ninh Ninh, “Vậy chúng ta đi hai nơi
luôn, có được không?"
Ninh Ninh quệt mồm liếc mắt nhìn anh, nói, “Thế thì chúng ta đi khu
vui chơi trước, sau đó sẽ đi Thư Quán!"
"ừ, đi khu vui chơi trước!" Tả Tình Duyệt bế Ninh Ninh lên, thu thập
mọi thứ, ba người chuẩn bị ra cửa.
Kiều Nam mặc dù có chuyện không thể cùng đi, nhưng anh lại cho tài
xế chờ bên ngoài, đem hai đứa bé sắp xếp ở trên xe, đang muốn lên xe, lại
cảm thấy có một ánh mắt kỳ quái, loại cảm giác đó rất quen thuộc, làm cho
cô không khỏi ngẩn ra, theo bản năng quay nhìn lại, cũng không có phát
hiện chuyện gì.
"Chắc là ảo giác thôi." Cô có cảm giác như Cố Thịnh đang nhìn cô?
Trong lòng có chút bất đắc dĩ, năm năm, cô ngay cả cảm giác ánh mắt của
anh vẫn không quên được, vẫn rõ ràng như cũ!
Lắc đầu một cái, bỏ lại cảm giác đó, lên xe ngồi, nói với tài xế địa
điểm, ngay sau đó xe lái đi ra
Mà sau khi xe rời đi, người đàn ông đang ngồi trong một chiếc xe
khác không cách nào che giấu kích động, “Theo chiếc xe phía trước kia!"