CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 97

cái gì?

"Um. . . ." Cô không có chút nào phòng bị, cảm nhận được dục vọng

cứng rắn như sắt của anh đột nhiên xông vào trong thân thể cô, xông vào
con đường không hề trơn trợt, cô có cảm giác như bị xé rách.

Cô giựt mình tỉnh lại không ngừng đẩy lồng ngực cứng rắn của anh ra,

cô đánh anh, đẩy anh, nhưng cả người vẫn bị anh kiềm chế vững vàng, ra
vào không hề thương tiếc, một lần kịch liệt hơn một lần, mỗi một lần cơ hồ
đều muốn đem cô ném bể tan tành. . .

Trong biệt thự hào hoa này, tất cả người làm trong nhà chính đều đã

tản đi, mà trong phòng, tiếng thở gấp của đàn ông và tiếng rên rỉ thống khổ
của phụ nữ đan vào chung một chỗ, tựa hồ như đang buồn bã khóc cho
cảnh ngộ bi thảm của Tả Tình Duyệt.

Bóng đêm dần dần sâu, không biết Cố Thịnh đã rời đi từ lúc nào. Tả

Tình Duyệt nằm ở trên giường, cả người như tan rã, mỗi một chỗ đều
không chịu sự khống chế của cô, đau đớn giữa hai chân càng sâu, đối mặt
cùng căn phòng trống vắng, Tả Tình Duyệt cũng chịu không nổi nữa khóc
ra thành tiếng.

Mà Cố Thịnh ở phòng bên cạnh cũng không cách nào ngủ được, trong

lòng phiền muộn không dứt, người phụ nữ đáng chết đó khóc cái gì mà
khóc?

Ba ngày ba đêm đó cũng không còn thấy cô khóc thê thảm như vậy,

quả nhiên là bởi vì biết anh đoạt lấy mình mới có thể như vậy phải không?
Vậy nếu như cô biết, ba ngày ba đêm đoạt lấy cô chính là mình, cô còn có
thể đi tìm chết hay không!

"A!" Cánh tay dài vung lên, chiếc gạt tàn thuốc trên tủ đầu giường

hung hăng đập vào trên vách tường, phát ra tiếng vang khổng lồ, tiếng khóc
ở phòng bên cạnh cũng đột nhiên yên tĩnh trở lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.