CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 157

Để cho em thở một chút được không, em mệt muốn đứt hơi đầy nè.

– Em nghỉ đi. Trong khi đó anh cùng Aurélien đi mua cái gì đó để ăn.

Phải không Couhnet ? Và cúi sát vào tai thằng bé "Không biết chừng chúng
mình sẽ gặp ông bán kẹo mút nữa đó." Véro nằm dài trên giường. Coussinel
đã đóng cửa lại nắm tay thằng bé đi ra ngoài. Thằng con Yvon cũng sắp sửa
đi ra ngoài. Nó nhìn ông bố, chế giễu nói :

– Thế nào, con điếm của ông đã trở về rồi đó à ?

– Chuyện đó có liên quan gì đến mày ? Nếu như mày không bằng lòng

thì cứ việc cuốn quần áo của mày và cút đi Tao đã nói với mày rồi.

Yvon nhún vai, xoay lưng bỏ đi miệng vẫn lẩm bẩm. Aurélien ngoan

ngoãn đứng chờ không cần tìm hiểu việc gì đang xảy ra. Việc quan trọng là
cây kẹo mút mà julien đã hứa.

Cây kẹo mút đó không phải là chuyện nhỏ vì nó phải đòi hỏi đến ba lần

mới có được. Thằng bé chỉ bỏ cầy kẹo mút không vào lúc gần trưa.

– Cháu có đi không ? Ông sẽ mua cho cháu một ly nước cam ở quán

ngay góc đương.

Chỉ còn lại có hai người mà thôi vì Véro đã bỏ đi rồi còn Yvon thì chưa

về.

Quán Quibus thật ồn ào. Trên đài người ta đã thông báo việc bắt giữ

viên hoa tiêu. Jacques Bonardin, người chủ quán có bộ mặt hớn hở. Ông ta
khoác lác Thấy chưa, tôi đã nói mà. Trong lúc đó bà cựu chủ quán cà phê
tiếp tục nhâm nhi ly rượu ngọt của mình. Nghe tin này, bà đi cụng ly với
các người khách quen thuộc của quán Quibus, trong số dó có tên Hubert
Rochette, mắt đã mờ vì đã uống quá nhiều rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.