CẠM BẪY HỒNG NHAN - Trang 176

mà người khác tặng cho ông, nói tóm lạị không bao giờ từ chối bất cứ sự
giúp đỡ nào. "Méchoui" là biệt danh của ông. Ông có biệt danh này trong
một đêm rượu mà các bạn đã ghép tên và họ ông lại để đặt ra nó.

Đã khá lâu Mallet không đặt chân đến quán Lưới xanh. Đúng như một

người bạn nhiều ngày không gặp, Méchoui đón tiếp anh rất nồng hậu, cả
anh cũng thế.

Một trận nhậu túy lúy mà Mallet không thể ngờ trước được.

Nhưng cũng có thể anh đã cớ chủ ý đi tàn nó. Nhưng bây giờ anh lại tự

trách mình. Anh lê bước trên lề đường ẩm ướt. Anh khốn ngoan đi bộ đến
đây, nói chính xác hơn là anh biết phòng xa. Lúc 18 giờ, anh mặc áo mưa,
nhất định rồi khỏi nơi làm việc mà chỉ một mình Madelin mới có thể giữ
chân anh được. Anh đi về hướng Lườiixanh, với hy vọng có thể tìm được
tại đây loại thuốc an thần anh đang cần. Đã một lúc rồi, nỗi sầu mênh mang
chiếm lĩnh tâm trí anh. Có thể vì công việc làm Ngày hôm trước, Madeleine
Fleury, bà láng giềng sáu mươi tuổi của nạn nhân Sophie Montebran, đã
chính thức khai cung trước Ban Được ủy Quyền Điều tra của Cảnh sát Hình
sự. Khi Mallet gọi Grimbert để kể các lời khai mới nhất này, vị này tỏ ra
giận dữ.

– Chính tôi nhận được lệnh ủy quyền này chứ khống phải là anh !

Nói mốt cách khác là tại sao anh xen vào cống việc của người khác làm

gì ?

Sau vài câu đáp trả thật gay cấn, không khí giữa hai người trở nên dịu

hơn.

– Thôi đủ rỗi ! Thế bà ta đã khai những gì ?

Grimbert cũng phải nhìn nhận là Lomier có thể đã làm rơi miếng sắt lót

đế giày trước hôm Sophie Montebran bị giết chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.