CẠM BẪY MONG MANH - Trang 180

Giáng sinh này là một cái ung nhọt.

“Chúng ta đi chứ?” Will Matthews nói với Ned Mason.
Mason đứng dậy, giơ điện thoại và nói:
“Nhà băng đang đợi anh nói lời cuối cùng.” Trông Mason có vẻ cũng

háo hức tham gia. Anh không giúp được nhiều, nhưng ít ra anh cũng ở lại
để theo dõi.

Will Matthews bỏ mũ và cào bàn tay trên đỉnh đầu rồi mới cầm ống

nghe.

“Đây là chỉ huy khu vực Will Matthews,” anh nói. “Tôi ghét phải nói

điều này. Tiền đã chuyển.”

Tôi theo sếp trở vào phòng họp và đứng bên cạnh lúc anh lặng lẽ, trừng

trừng nhìn thánh đường.

Cuối cùng, anh quay sang tôi:
“Anh nói với bọn khốn kiếp ấy lần nữa đi, Mike. Bảo chúng sẽ nhận

được số tiền trời đánh ấy. Bây giờ hãy để những người khốn khổ ấy ra đi.”

“Anh nghĩ bọn chúng sắp cuốn xéo sao, chỉ huy?” Cuối cùng, tôi lên

tiếng.

“Để xem sao, Bennett,” Will Matthews nói và nhìn chằm chặp, hậm hực

qua đại lộ Năm. “Tình trạng chờ đợi này giết chết tôi mất.”

• • •

Tôi trở lại bàn liên lạc ở văn phòng phía ngoài. Viên trung úy phụ trách kỹ
thuật từ lúc bắt đầu vụ này, gật đầu với tôi vẻ cảnh giác.

“Có việc gì thế Mike? Bây giờ là gì đây?”
“Cậu có thể cho tôi gọi điện vào thánh đường được không?” Tôi nói.
Trung úy chớp mắt lia lịa rồi gật đầu. Anh ta đứng dậy ngay lập tức, vơ

giấy tờ trên bàn và mở laptop.

“Chào nhé,” Jack nói lúc viên trung úy đưa điện thoại cho tôi.
“Mike đây,” tôi nói. “Đã chuyển hết tiền rồi.”
“Tất cả chứ?” Jack hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.