CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 190

Bị càm ràm đến nhức đầu, người cảnh sát Ấn Độ khẽ chau mày. Ở Ấn Độ,
vấn nạn trộm cắp xảy ra như cơm bữa. Đây đã là vụ thứ mười sáu mà cảnh
sát nhà ga phải xử lý trong ngày hôm nay.

“Tối qua, trên tàu có rất nhiều hòa thượng. Họ đều là người xuất gia, không
có hành lý. Vì thế, tên trộm mới ra tay với chúng tôi.” Cô gái nói.

“Tôi biết rồi, tôi đã ghi lại thông tin cụ thể rồi.” Người cảnh sát nói bằng thứ
tiếng Anh rất nặng, phẩy phẩy mấy tờ giấy trong tay: “Các vị xem đi, thông
tin nằm ở đây cả rồi. Để tôi hỏi hai người kia đã.” Anh ta chỉ tay về phía Ôn
Hàn.

Ôn Hàn nhắm mắt, tự nhủ: Sẽ ổn cả thôi, ít nhất đây cũng là văn phòng cảnh
sát, dẫu sao cũng an toàn hơn ở bên ngoài. May mà anh ấy đã đi trước. Anh
ấy mới là mục tiêu thật sự của đám người này.

Đúng lúc này, có người đẩy cửa đi vào, cất giọng oang oang: “Có một lạt ma
nghe nói đến vụ trộm cắp, anh ta bảo lúc đó mình có mặt trên tàu hỏa nên
tình nguyện làm chứng.”

Ôn Hàn lập tức mở mắt.

Một người đàn ông cao gầy, mặc áo cà sa màu đỏ đi vào. Cô gần như nín
thở, chăm chú nhìn đối phương. Đây là ai vậy?

“Tôi chưa từng gặp người này.” Cô gái tóc ngắn tỏ ra kinh ngạc.

“Đây chính là vị lạt ma ngồi cùng toa tàu với các vị.” Một tấm vé được ném
lên bàn: “Đây là vé của anh ta. Chuyến tàu, thời gian, số ghế hoàn toàn trùng
khớp.”

Lạt ma chắp hai tay trước ngực, cười nói: “Chào các vị, chúng ta lại gặp
nhau rồi. Tôi đến để làm chứng cho hai người trẻ tuổi kia.”

Năm hành khách đưa mắt nhìn nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.