CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 21

chúng ta phải đi bộ bảy, tám tiếng đồng hồ nữa mới tới thủ đô của Nepal.”

Ôn Hàn vẫn chưa định thần, trong đầu toàn là cảnh tượng vừa rồi. Nghe
Vương Văn Hạo đề cập đến chuyện xuống xe, cô lập tức nghĩ tới vị lạt ma
hoàn tục cầm súng đó. Ngộ nhỡ xuống xe, anh ta đuổi theo thì sao?

“Em vừa nhìn thấy có người cầm súng.” Cô túm cánh tay Vương Văn Hạo,
nói nhỏ bằng tiếng Nga.

Agassi, cô gái người Nga đi cùng ghé sát: “Cậu nhìn thấy gì? Súng ư?”

“Là súng thật đấy.” Ôn Hàn cất giọng run run.

Trên thực tế, Ôn Hàn từng nhìn thấy súng bởi Moscow là nơi tập trung khá
đông dân xã hội đen. Chỉ là ở nơi đất khách quê người, ngay dưới chân núi
Himalaya đột nhiên bắt gặp cảnh tượng này nên cô mới cảm thấy đáng sợ.
Nhóm của cô đến đây du lịch, nếu gặp phải phần tử vũ trang chống chính
phủ thì bọn cô phải làm thế nào để ứng phó?

Nhưng nhỡ cô hoa mắt, vị lạt ma đó chỉ cầm vật gì đó màu đen chứ không
phải súng thì sao?

Chỉ vì câu nói của Ôn Hàn, mấy người đồng hành đều tỏ ra căng thẳng, hỏi
tài xế xem có thể tiếp tục lái xe về phía trước không. Người tài xế chỉ tay
xuống mặt đường đã bị sụt lún, từ chối đề nghị của họ. Mọi người đành
xuống xe, đeo hành lí đội mưa tiếp tục đi bộ, bọn họ không hẹn mà cùng
bước nhanh hơn.

Ôn Hàn mấy lần định ngoảnh đầu, đều bị Vương Văn Hạo ngăn lại: “Nơi
này đúng là có phần tử vũ trang chống chính phủ, em đừng ngó nghiêng
lung tung, vì nếu chẳng may gặp phải, chúng ta và họ còn có thể coi như
không nhìn thấy nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.