CÁM DỖ CHÍ MẠNG - Trang 24

Vương Văn Hạo đưa Ôn Hàn vào phòng. Trước khi rời đi, anh tháo cặp
kính, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng: “Em hãy đi tắm rồi ngủ một lát. Bọn
anh định chơi bài, nếu em không mệt thì lên tầng bốn tìm bọn anh.”

Ôn Hàn gật đầu.

Cô nhanh chóng gội đầu và tắm rửa sạch sẽ, rồi dùng khăn mặt lau gần khô
tóc. Sau đó, cô đứng tựa vào cửa sổ, vừa quan sát ngõ nhỏ không người,
trong đầu vừa nghĩ xem tối nay ăn món gì? Về Vương Văn Hạo, quả thực cô
không thể tìm ra một khuyết điểm trên con người anh. Anh dịu dàng tinh tế,
công việc ổn định, lại rất yêu cô.

Biết vậy nhưng cô vẫn do dự. Ở Moscow, đàn ông tương đối “đắt hàng”,
những cuộc tình có thể xảy ra bất cứ lúc nào và ở đâu. Nhưng điều cô mong
muốn là thứ tình cảm khác, kể cả khi kết cục không tốt đẹp, cô vẫn nguyện
lao đầu vào thử.

Ôn Hàn bỏ khăn mặt xuống, thay áo sơ mi màu xanh da trời mềm mại, bên
ngoài quấn khăn choàng mua ở Ấn Độ, mỉm cười với cô gái trong gương.

Sau đó, cô rời khỏi phòng đi lên tầng trên. Tầng bốn vô cùng yên tĩnh, cả
bốn căn phòng đều khép cửa.

Vừa rồi Ôn Hà vào phòng trước nên không biết mọi người đang ở phòng
nào.

“Agassi!” Ôn Hàn dùng tiếng Nga gọi khẽ một tiếng. Ở đây chắc chỉ có bạn
đồng hành của cô nghe hiểu tiếng Nga nên nhất định họ sẽ nhanh chóng mở
cửa cho cô mà không ảnh hưởng đến người khác.

“Agassi!” Ôn Hàn ngó nghiêng nhưng vẫn chẳng thấy động tĩnh.

Trong lúc cô còn phân vân không biết có nên gọi tiếp hay không, ở bên trái
phía sau chợt vang lên tiếng động. Rõ ràng là tiếng bản lề cửa cũ kĩ ma sát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.