CÂM LẶNG - Trang 210

Không rõ là do cô bé thích không khí trong lành ở bên ngoài hơn hay
việc ngồi chung với những cô gái bên trong làm cô bé không thoải
mái. Tôi không hiểu sao những cô gái đáng thương đó lại phiền hơn
đám biểu tình vớ vẩn ở ngoài kia.”

“Cô có bao giờ thấy họ xâm phạm không gian riêng của cô bé

không?”

“Có, y như cách họ làm phiền những người khác thôi.”
“Vậy cô đã bao giờ nhìn thấy cô bé cùng với ai đó, một người

đàn ông hay bạn trai hoặc bất cứ ai khiến cô bé bất an hoặc sợ hãi
chưa?”

“Không có.”
“Vậy cô bé chỉ ngồi một mình trên ghế thôi?” Rath hỏi.
“Ờ, không. Có một người phụ nữ lớn tuổi nữa.”
“Khoảng tầm bao nhiêu tuổi?”
“Không rõ, nhưng nhìn bà ấy có vẻ ốm yếu. Tôi thỉnh thoảng

nhìn thấy bà ấy cho chim ăn ở quanh đây.”

“Bà ấy có nói chuyện với cô bé không?”
“Theo tôi thấy thì không, mỗi người ngồi ở một đầu ghế. Nhưng

Mandy có vẻ mặt khá lạ lẫm, nhìn trân trối về phía trước, vô định,
gương mặt cứng lại, căng thẳng, buồn phiền. Tôi muốn ra ngoài đó
bảo con bé là tôi chỉ bận thêm một vài phút nữa thôi nhưng tôi bị lôi
vào một cuộc họp khẩn cấp. Tôi thậm chí bỏ dở cuộc họp giữa chừng
để ra ngoài nhưng bị mấy cô y tá kéo lại hỏi han gì đó. Lúc ra ngoài
được thì cô bé đã đi mất rồi...”

Ở bên ngoài, Rath túm vai Grout và kéo lại. “Cậu làm gì vậy?”

Anh chất vấn.

Grout nhìn chằm chằm bàn tay Rath đang đặt trên vai mình, gạt

nó xuống và nói. “Chẳng có gì cả!”

“Cậu cực kỳ thiếu chuyên nghiệp ở trong đó đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.