CÂM LẶNG - Trang 209

“Cô có thể miêu tả tâm trạng của cô bé được không?” Grout hỏi.
“Cô bé có vẻ lo lắng.”
“Điều đó có bình thường không?”
“Sự lo lắng thì bình thường, nhưng mức độ lo lắng thì rất bất

thường, gần như đạt tới mức hoảng loạn rồi, cứ như là bị ai đó ép đi
uống thuốc vậy.”

“Ai có thể gây áp lực lên cô bé?” Grout hỏi.
“Tôi còn không biết giả thuyết của mình có căn cứ không...”
“Ai? Theo giả thuyết đó, bạn trai hay là ai?”
June gật đầu.
“Nói to lên, máy ghi âm không nhìn thấy cô gật đầu đâu!” Grout

nói.

“Có thể là một người đàn ông. Thường thì những người đàn ông

lớn tuổi hơn mới có thể ép các cô bé dùng biện pháp an toàn và...”

“Và cô không phản đối?” Grout quát.
Cổ June đỏ ửng. “Đó không phải chuyện tôi có thể tham gia vào,

tôi chỉ là có quyền tư vấn tâm lý thôi.”

“Vậy với tư cách là một con người thì sao?” Grout nói, “Cô mặc

kệ một cô bé bị ép dùng thuốc tránh thai chịu trách nhiệm, rồi nếu cô
bé chẳng may có thai, thằng cha đó có thể sẽ...”

“Tôi thích dùng từ biện pháp bảo vệ hơn...,” June ngắt lời.
“Vậy,” Rath nói, “lần trước cô bé đến đây, tại sao cô lại có thể

không chắc chắn là con bé có thai hay không?”

“Hôm đó tôi không được gặp cô bé.”
Grout khoanh hai tay trước ngực, tư thế thể hiện rõ ràng sự bất

hợp tác. Điều này là tối kỵ, đặt Rath vào trạng thái bối rối và xấu hổ.
Rath đã hiểu tại sao Barrons bảo Grout chưa đủ “chín.”

“Làm ơn trả lời!” Rath tiếp tục, thay thế Grout.
June nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn sang một chiếc ghế dài bên lối đi.

“Lần cuối cùng tôi nhìn thấy cô bé, cô bé đang ngồi đợi ở bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.