CÂM LẶNG - Trang 217

Một cảm giác bất an lại vây lấy anh. Có điều gì đó... Tiếng điện

thoại rung cắt ngang dòng suy nghĩ của anh: Bác sĩ Langevine.

Rath nhận cuộc gọi: “Xin chào.”
“Anh Rath, tôi vô cùng xin lỗi vì không thể gọi lại sớm hơn.

Ngày hôm nay khá bận rộn. Tôi tin rằng anh có việc gấp cần nói
chuyện với tôi phải không?”

“Càng sớm càng tốt, về cô Wilks. Tốt nhất là có thể nói chuyện

trực tiếp. Anh sống ở đâu?”

“Nhà tôi ở cuối đường Ravens Way, nhưng hôm nay tôi ở văn

phòng. Khá xa chỗ anh hả?”

“Tôi đang trên đường đến đây.” Rath nói.
Ravens Way, Rath nghĩ vẩn vơ trong lúc lái xe. Một cộng đồng

khép kín ở trên đỉnh gò Canaan, độc nhất vô nhị, không có nơi nào
giống vậy nữa. Mặc kệ sự phản đối của dân địa phương, hơn hai mươi
mẫu đất bị san phẳng để xây những ngôi nhà thiết kế riêng với kích cỡ
gần gấp mười nhà cửa ở địa phương. Mái đá granit, bể bơi nước nóng
trong nhà, sân quần vợt, hầm để rượu vang và phòng khách ngoài trời
thay thế cho những thảm cỏ tụ tập hươu vào mùa đông và vùng đất ẩm
làm nơi trú chân hoàn hảo cho đám hải ly. Cả một vạt rừng bị đốn hạ
tạo tầm nhìn thông thoáng từ trên đỉnh gò nhìn xuống thung lũng.
Những người dân địa phương đời đời nhìn lên đỉnh gò đón những trận
tuyết đầu tiên trong năm hay ngắm nhìn mùa rừng cây thay lá nay chỉ
có thể nhìn thấy những nhà cửa lạnh băng và những khoảng trống chết
chóc thiếu bóng cây. Nhà của bác sĩ Langevine ở cuối đường, là nơi có
tầm nhìn đẹp nhất và rộng nhất, Rath thấy mừng mình chưa bao giờ
phải đến nơi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.