CÂM LẶNG - Trang 310

“Nói đi.” Rath siết chặt tay lái.
“Cô ta mặc cùng một chiếc váy, chỉ hai hôm sau. Ý cháu là, cháu

cũng như thế. Ai lại không cơ chứ?”

“Loại váy như thế nào?”
“Váy của fan đội bóng bầu dục Anh, đội Patriot.”
Rath ngạc nhiên nhìn phía trước chằm chằm. Thông tin đó với

anh như một chiếc búa tạ đập thẳng vào ngực vậy. Ghế cho trẻ em.
Gale, bạn cùng phòng Mandy, đã nói cô ta làm việc cho trung tâm
trông trẻ. Cô ta đã khẳng định mình là một trinh nữ, đã chỉ trích anh,
xỉ vả anh vì đã nghĩ cô ta dễ dãi, vì đã phán xét theo định kiến. Khi nói
về bề ngoài của Mandy, cô ta nói nó không giống như họ, là bản sao
của Kinh Thánh. Tấm bằng khen trên tường lúc đó... cô ta tham gia
Race for life và cúp Hero for life không phải vì những nạn nhân ung
thư như anh vẫn nghĩ. Cô ta tham gia vì nghĩ mình sẽ cứu tính mạng
của những đứa trẻ chưa chào đời. Cô ta là một tay trong, chuyên tham
gia các cuộc đua vì Cuộc sống và các buổi họp mặt của Family
Matters. Gale đã nói với Rath rằng ghi chú trên tủ lạnh là của Mandy,
rằng chữ viết tay đó là của Mandy. Và anh đã tin cô ta. Chết tiệt, anh
bị dắt mũi bởi cái mặc cảm tội lỗi vì lỡ đánh giá cô ta theo định kiến
mà tin tưởng vô điều kiện. Mandy không viết những ghi chú đó. Gale
đã viết. Tất cả đều phù hợp.

Tiếng còi xe tải vang lên từ đằng sau, và một xe chở gỗ nhanh

chóng vượt qua anh. Rath lái chậm lại để gọi cho Grout. Cuộc gọi
không kết nối được. Không có sóng.

Anh giẫm lên chân ga, động cơ chiếc Scout gầm lên tăng tốc. Khi

chạm mốc một trăm mười ki-lô-mét một giờ thì xe bắt đầu rung. Rath
giữ nguyên tốc độ và thả di động vào lòng Felix. “Kiểm tra sóng di
động và ấn nút gọi lại ngay khi cậu nhìn thấy dù chỉ một vạch sóng,
khi nó đổ chuông, đưa điện thoại cho tôi.”

Đến tận một giờ sau, họ mới có sóng khi cách Canaan năm dặm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.