CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 254

vậy mà cũng đâu vào đấy, hoàn toàn không có sai sót gì, cô càng thêm yên
lòng giao toàn quyền xử lý hai chi nhánh phía Nam và Bắc cho Kim Tuấn.

Nghiêm Khải đã tỉnh lại, sức khỏe rất yếu, Nghiêm Thấm Huyên vừa tan

làm xong là phải chạy ngay tới bệnh viện cùng với Cao Nhạn để chăm sóc
ông, Trần Uyên Sam sau khi hoàn thành xong công việc cũng sẽ tới đây
chăm sóc ông một lúc sau đó cùng Nghiêm Thấm Huyên về nhà.

Buổi chiều Nghiêm Thấm Huyên mới vừa vào phòng bệnh không lâu thì

chuông điện thoại liền vang lên, cô đi ra khỏi phòng bệnh nhìn dãy số có
chút quen thuộc nhưng không nhớ ra, nhận điện.

"Thấm Huyên?" Một giọng nói quen thuộc mà xa lạ vang lên, tay

Nghiêm Thấm Huyên nắm chặt lại, tuyệt đối không ngờ rằng là người này
sẽ gọi điện thoại tới, nhất thời không biết nói gì.

Đầu bên kia rõ ràng là giọng của Lục Thiêm Lịch, "Bây giờ em có rảnh

không? Anh tới tìm em, có chuyện quan trọng muốn nói cho em biết."

Ánh mắt cô lóe lên tia sáng kì lạ, lòng bàn tay nắm lại thật chặt, hồi lâu

nhàn nhạt trả lời một câu, đọc địa chỉ của bệnh viện cho hắn.

Lục Thiêm Lịch quả thật rất nhanh, lúc Nghiêm Thấm Huyên xuống lầu

đã nhìn thấy hắn đang tựa vào cái cây bên cạnh cửa lớn nhìn cô, cô che giấu
sắc mặt, chậm rãi bước tới gần hắn.

Hắn gầy đi rất nhiều, khuôn mặt vốn khí khái nay lại có chút ảm đạm, kể

từ sau lần Nghiêm Thấm Huyên nằm viện hắn quả thật rất tuân thủ cam kết
không tới tìm cô nữa, hiện tại gặp lại người cũ, cô không hề tránh né nhìn
thẳng vào hắn, từ từ hỏi, "Có chuyện gì?"

Lục Thiêm Lịch đứng thẳng lên, bất giác che miệng cười khổ, trong mắt

hàm chứa tia quyến luyến cùng thương yêu, "Thân thể bác trai khá hơn rồi
chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.