CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 388

Cô che miệng cười, cười híp mắt hơi nghiêng đầu nhìn anh, "Ừ, tạm

được." Anh vừa nghe được lại càng thêm oán giận, người bình thường vẫn
luôn bị anh hung hăng đè dưới thân lúc này lại chọc anh tức đến hộc máu,
từ trong bồn tắm khẽ đứng dậy a, khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng khom
lưng vỗ lên cái nơi đã nhô cao của anh, "Cho phép anh bảy tháng sau lãnh
thưởng."

Lần này, người nào đó mặt đã hoàn toàn xám như tro tàn rồi.

***

Hiện tại Nghiêm thị tiếp tục trở về quỹ đạo, Nghiêm Khải kể từ sau khi

chuyện đánh bạc đó kết thúc đã không còn quan tâm tới công ty nữa, ngày
ngày ở nhà đánh cờ hoặc là đi Câu Lạc Bộ rèn luyện rèn luyện thân thể, đã
tiến vào trạng thái về hưu, Nghiêm Thấm Huyên mang thai đã qua giai đoạn
nguy hiểm nên có thể làm việc, nhưng Trần Uyên Sam ngay cả cơ hội cũng
không cho, cái gì cũng đều không cho cô nhúng tay vào.

Qua Sam, Nghiêm thị, Trần thị. . . . . . Tất cả công việc gần như đều đè

lên người Trần Uyên Sam, càng ngày càng nhiều thương nhân của thành
phố S nịnh bợ anh, anh lại vội vàng chuyện công việc, lại muốn đúng giờ
tan sở về nhà với cô, còn phải chuẩn bị chuyện hôn lễ, cả người gầy đi
trông thấy, cô nhìn đau lòng không chịu được, không thể làm gì khác hơn là
chăm sóc bản thân thật tốt, ở nhà ngày ngày làm một bàn thức ăn ngon chờ
anh trở về.

Lúc về đến nhà Trần Uyên Sam mở cửa, đặt cặp công văn sang một bên,

lập tức chạy đến phòng bếp đi tìm người, cặp vợ chồng trẻ ngọt ngào trong
phòng bếp chán rồi lại đi ra ngoài, như trẻ sinh đôi kết hợp đi đến trước bàn
ăn ăn tôi.

"Hôm nay như thế nào? Tiểu tử có đá em không?" Trần Uyên Sam giúp

cô xới cơm, dịu dàng nhìn cô, thời gian mang thai đã qua bốn tháng, mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.