CẨM NANG PHÓNG SINH - Trang 34

Về việc giải thoát cho rùa có hai chuyện. Chuyện thứ nhất là Mao Bảo lâm
nguy thoát nạn. Mao Bảo vào thuở còn hàn vi, đi đường gặp người mang một
con rùa đem bán, liền bỏ tiền mua thả cho đi. Sau ông làm tướng, một lần thua
chạy rơi xuống nước, bỗng cảm thấy có vật gì đó nâng mình lên, nhờ đó không
phải chết chìm. Đến khi vào được trong bờ rồi, nhìn lại mới biết con vật đã
đưa ông vào bờ chính là con rùa ngày trước được ông cứu.

Chuyện thứ hai là cứu rùa được phong hầu. Khổng Du vốn chỉ là một chức
quan nhỏ, cũng từng mua rùa thả xuống nước. Rùa nổi lên bơi đi trong nước
còn ngoái đầu hướng về phía ông nhiều lần như cảm tạ. Sau Khổng Du có
công được phong tước hầu, lúc thợ đúc ấn ra bỗng thấy hình con rùa trên núm
ấn ngoái đầu về phía sau, liền phá đi đúc lại, cho đến lần thứ tư, nhìn kỹ trong
khuôn thì đầu rùa thẳng nhưng đúc ấn ra vẫn là ngoái về phía sau. Thợ đúc ấn
lấy làm quái lạ, liền đem việc này báo với Khổng Du. Ông nhớ lại lúc thả con
rùa năm xưa, nó cũng ngoái đầu nhìn lại như vậy, liền hiểu ra chuyện phong
hầu ngày nay chính là nhờ phước báo của việc cứu rùa.

Khuất Sư thả cá chép nơi thôn Nguyên, tuổi thọ tăng thêm một kỷ. Tùy hầu
cứu rắn trên đất Tề, được hạt châu đáng giá ngàn vàng.

Giảng rộng:

Về chuyện thả cá chép, đó là Khuất Sư khi ở thôn Nguyên gặp người bán một
con cá chép đỏ, liền mua thả xuống sông. Sau đó, ông nằm mộng thấy Long
vương mời đến cung điện, nói rằng: “Ông vốn tuổi thọ đã hết, nhưng nhờ cứu
sống con rồng nên được sống thêm một kỷ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.