CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 218

“Ồ, hóa ra là hiểu lầm.” Anh hơi thất vọng, nhưng ngay lập tức nhiệt

tình trở lại” “Vậy có cần anh đi tìm Kiều Hoài Ninh giải thích rõ ràng
không?”

“Không cần!” Lâm Tiểu Niên hoảng hốt nói.

“Nhưng nếu như vậy chẳng phải người khác sẽ hiểu lầm chúng ta sao?

Anh phải đi tìm anh chàng họ Kiều kia giải thích mới được.” Anh làm bộ
bước đi, liền bị Lâm Tiểu Niên kéo lại.

Lâm Tiểu Niên thực sự rất cuống, cũng rất tức giận, lại càng hận bản

thân mình. Cô nhắm chặt mắt, hôn lên mặt Vu Hữu Dư một cái. Vu Hữu
Dư bị hành động bất ngờ của cô làm cho kinh ngạc đến ngây cả người, một
lúc lâu sau mới tỉnh lại.

Mấy phút sau Lâm Tiểu Niên mới dám ôm lấy mặt, nhìn Vu Hữu Dư

qua kẽ ngón tay, hỏi thăm dò: “Anh còn muốn đi giải thích nữa không?”.

Vu Hữu Dư ngây người lắc đầu, nắm tay Lâm Tiểu Niên nói: “Nếu

phúc lợi tốt, giải thích hay không giải thích đều không quan trọng.”

“Thế nào là phúc lợi tốt?” Lâm Tiểu Niên không hiểu hỏi.

Anh trả lại cô một nụ hôn, chạm đúng vào đôi môi, sau đó vỗ vai cô

nói: “Chính là như thế này!”.

Lâm Tiểu Niên xấu hổ đẩy anh ra: “Em không thèm để ý đến anh

nữa!”.

“Em không thèm để ý đến anh, anh sẽ nói nhiều hơn. Nếu có nói

chuyện không nên nói với Kiều Hoài Ninh thì em cũng đừng có trách
anh!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.