CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 27

“Anh gọi “này” với ai hả? Anh…!”.

Vu Hữu Dư trợn mắt nói: “Ngoài em ra, ở đây lẽ nào có người thứ

hai?”.

“Tôi có tên họ đàng hoàng, Lâm Tiểu Niên, không được gọi “này”,

anh đã hiểu chưa?”.

“Hiểu rồi, Lâm Tiểu Niên.” Anh ta chỉ vào chữ ký rồng bay phượng

múa trên cuốn sách tiếng Anh, vẻ mặt vô tội nói.

“Có gì đáng cười chứ!” Không hiểu sao Lâm Tiểu Niên thấy vẻ mặt

Vu Hữu Dư có gì đó rất ngông nghênh.

Anh ta tiếp tục làm khó cô: “Lâm Tiểu Niên, sao nghe cứ giống như là

Tiểu Niên Hồ [4] ấy nhỉ?”.

“Anh!” Lâm Tiểu Niên nhìn anh ta đầy tức tối. “Tiểu Niên là ngày lễ,

cũng là sinh nhật của tôi, anh hiểu chưa?”.

[4] Có nghĩa là Rùa con, dùng để mỉa mai những người chậm chạp –

ND.

Vu Hữu Dư cười nói nhỏ: “Đã hiểu, em sinh tháng Chạp!”.

Nhìn vẻ mặt của Hữu Dư lúc này, Lâm Tiểu Niên tức tới mức chỉ

muốn ném ngay cuốn sách tiếng Anh vào mặt anh ta. Nếu không phải vì cô
còn cần đến nó để học suốt bốn năm đại học vì thi IELTS thì cô nhất định
sẽ không do dự mà “ném tặng” chúng vào mặt anh chàng kia rồi.

Lâm Tiểu Niên cho rằng Vu Hữu Dư ở phòng tự học để đợi cô đến đền

chiếc PSP, cho nên sau khi ngồi xuống liền chủ động nói: “Trưa nay…”.

Vu Hữu Dư quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy ngoài cửa phòng một

bóng hồng, anh nở một nụ cười mê hồn, sau đó đứng dậy ra khỏi phòng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.