CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 368

anh, em không được phép có bất kỳ quan hệ nào với người khác, đặc biệt là
Kiều Hoài Ninh, đã thực sự làm khó cô.

Cô rất đau khổ, vì Kiều Hoài Ninh, vì Vu Hữu Dư, hơn nữa vì chính

bản thân cô.

Người Lâm Tiểu Niên run run, cô cảm thấy không có cách nào giải

quyết được nữa. Cô cảm thấy mình thực sự bất lực.

Vu công tử vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng, nét mặt còn lạnh hơn cả băng

tuyết như đâm vào người khác. Anh nắm chặt vai cô, giống như một con
chim ưng giữ chặt con mồi của mình, trầm giọng nói: “Lâm Tiểu Niên, em
không thể đối xử với anh như vậy!”.

Lâm Tiểu Niên không thể nói được điều gì, chỉ có thể mím chặt môi,

lắc đầu: “Hữu Dư, là anh không thể đối xử với em như vậy!” Cho đến lúc
không ai biết nên đối xử với ai thế nào thì đã là lúc không tìm được lối
thoát, giống như ai yêu ai đó, cũng lại giống như không yêu ai, không đúng
không sai.

Trước vận mệnh to lớn, mỗi người đều trở nên nhỏ bé. Đối mặt với

bệnh tật, ai cũng đều cảm thấy bất lực.

Số mệnh đều cho mỗi người sự lựa chọn trước một tình thế khó xử,

như thể đang trêu ngươi họ, khiến cho mỗi người không cách nào chạy
thoát được.

Có những lúc, tình yêu không thể thay thế những năm tháng ấu thơ

sống bên nhau, cũng không thể thay thế tình thân đã từng có.

Lần đầu tiên Lâm Tiểu Niên thừa nhận rõ rằng: “Đúng, em đã yêu

Kiều Hoài Ninh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.