mọi vật xung quanh, làm cho nó trở nên ý nghĩa. Tìm ra những câu trả lời
cho ô chữ mà hôm qua bạn không biết. Chậm lại. Đừng cố gắng làm mọi
thứ ngay bây giờ. Hãy giữ mọi người lại, cảm thấy họ như thúc vào lưng
mình, nhưng hãy giữ khoảng cách. Và không để ai điều khiển tốc độ của
bạn.
Nếu bây giờ có ai đó thúc vào lưng tôi một lần nữa ...
Trời nắng quá! Thật khó mà nhìn thẳng về phía trước. Mặt trời như ngay
trên đầu. Cuối cùng, chúng tôi đi đến gần đầu đường Grafton và tránh một
đám đông. Bố bất ngờ dừng lại, bị mê hoặc bởi sự biểu diễn của các nghệ sĩ
kịch câm gần đó. Tôi đang nắm tay ông nên tôi cũng bị dừng lại đột ngột,
làm một người đang đi phía sau sấn ngay vào lưng tôi rõ mạnh!
"Này!", tôi quay lại, "Anh phải nhìn cẩn thận chứ!".
Người khách đi đường càu nhàu bối rối và bước nhanh đi "Cô cần phải
nhìn cẩn thận thì có!", một giọng Mỹ vọng lại.
Suýt tí nữa thì tôi bực bội hét toáng lên lần nữa, nhưng chính giọng nói
vang lên của anh ta đã làm tôi không thốt nên lời.
"Nhìn kia", bố ngạc nhiên nhìn người biểu diễn bị mắc kẹt trong cái hộp
vô hình. "Bố có nên đưa cho anh ta cái chìa khóa vô hình để thoát ra khỏi
cái hộp không nhỉ?", ông cười. "Thấy vui không con gái?".
"Không ạ.". Tôi đang cố nhớ lại giọng nói của người khách đi đường ban
nãy.
"Con có biết vụ Valera trốn khỏi nhà tù nhờ chiếc chìa khóa giấu trong ổ
bánh sinh nhật không? Ai đó nên nói cho người đàn ông này câu chuyện ấy.
Giờ chúng ta đi đâu đây?". Ông xoay người về phía tôi. Ông rời chỗ biểu
diễn của các nghệ sĩ đường phố, nhập ngay vào một cuộc diễn hành khác.