CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 182

"Nhưng bố chẳng biết cái gì ở London".

"Con biết đường mà! Con đến đó nhiều lần rồi!".

"Nhưng ... nhưng ...". Ông đến bàn ăn, gương mặt hoảng sợ trông đến

tội. "Bố chưa bao giờ đi máy bay".

"Chẳng thành vấn đề gì nghiêm trọng đâu bố. Bố sẽ có khoảng thời gian

thật thoải mái trên máy bay. Và con lúc nào cũng ngay bên cạnh bố, lúc nào
cũng nói chuyện với bố!".

Trông ông có vẻ nghi ngờ.

"Chuyện gì nữa bố?", tôi hỏi nhẹ nhàng.

"Bố sẽ mang theo cái gì? Bố cần mang theo cái gì để sử dụng ở đó?

Trước đây, mẹ con lúc nào cũng chuẩn bị hành lý cho bố".

"Con sẽ giúp bố chuẩn bị hành lý", tôi cười và cảm thấy thích thú thật sự.

"Chuyến đi này sẽ có nhiều điều thú vị, bố và con lần đầu tiên cùng nhau

đi nghỉ ở nước ngoài!".

Bố phấn khởi được một chút, rồi những tia phấn khởi lại lụi tàn đi.

"Không, bố không đi đâu. Bố không biết bơi. Nếu máy bay rớt, bố không

bơi được. Bố không muốn đi ngang qua biển. Bố sẽ bay với con đến nơi
nào đó, mà không bay ngang biển".

"Bố, chúng ta đang sống trên đảo; bất cứ nơi nào bên ngoài đất nước này

đều phải đi qua biển. Và có áo phao cứu sinh trên máy bay mà bố".

"Có thật à?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.