CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 368

"Anh không biết rất nhiều điều về em. Anh chẳng bao giờ dành thời gian

đủ lâu suốt những lần hẹn hò của chúng ta để nói chuyện về bất cứ thứ gì
nếu nó không liên quan đến anh".

Justin rúm người lại. Trái tim anh muốn rớt ra ngoài. "Sarah, anh xin

lỗi".

"Anh nói thật xem nào ... Anh vào đây làm gì?".

"Anh không có ...".

Ánh nhìn của cô ngăn anh thốt ra lời nói dối khác. Cô cầm lấy bức hình

từ tay anh, thật nhẹ nhàng. Không có vẻ gì thô bạo hay hung hãng. Cô chỉ
đầy thất vọng, đây không phải lần đầu tiên một người ngốc nghếch như
Justin có thể làm cô xuống tinh thần.

"Người đàn ông trong hình là ...?".

Cô trông có vẻ rất buồn khi ngấm nghía nó và đặt nó trở lại trên bàn.

"Lẽ ra trước đây, em đã rất hạnh phúc khi được kể cho anh nghe về anh

ấy".

Cô nói nhẹ nhàng. "Em nhớ mình đã cố tìm cách nói với anh, tối thiểu

hai lần".

"Anh xin lỗi", anh lặp lại, cảm thấy thật bé nhỏ. Anh hầu như không thể

thấy cái gì trên bàn cô nữa.

"Anh nghe em đây, "Và em chắc chắn em nhớ anh có nói anh phải ra phi

trường bắt cho kịp chuyến bay", cô nói.

"Ừ, đúng đấy", anh gật đầu, bước ra phía cửa. "Anh rất ... thật sự .... rất

rất xin lỗi. Anh thật quá xấu hổ và thất vọng về chính mình". Anh nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.