CẨM TÂM - Trang 281

Thế nhưng đáp lại hắn chỉ là những tiếng ấp a ấp úng, nói không nên

lời... Nhai Xế tức giận, vung tay chém nát cả giá ngọc bên cạnh.

Trong âm thanh vỡ vụn, cả gian phòng chìm vào tĩnh lặng.

Lồng ngực Nhai Xế phập phồng như sắp nổ tung: “Ta muốn nghe nói

thật, nếu không ai chịu mở miệng...”

Lời còn chưa nói hết, nhưng ý uy hiếp đã rất rõ ràng.

Rốt cuộc cũng có người dè dặt cất tiếng: “Nếu, nếu đêm nay không tỉnh

lại...”

“Không tỉnh lại thì làm sao?” Tim Nhai Xế bỗng chùng xuống.

“Thì sẽ không qua khỏi.” Một đại phu khác nhỏ giọng tiếp lời.

Tiếng hô hấp trong phòng bỗng như ngưng lại, chỉ còn tiếng thở rất khẽ,

khẽ đến mức dường như không tồn tại trên giường của Việt Cẩm.

Ánh mắt của Nhai Xế trở lại trên khuôn mặt Việt Cẩm: “Tại sao?”

Tình huống hiện tại hiển nhiên không thể qua loa lấy lệ, đám đại phu

trong phòng quay sang thương lượng một chút rồi cử một người đứng tuổi
ra: “Bệnh chứng của Việt tu sĩ là do thương tích nặng tạo thành, mặc dù đã
kịp thời được dùng linh vật trị thương, nhưng suy cho cùng hai loại năng
lực không giống nhau. Huống hồ với tình trạng hiện tại của Việt tu sĩ...”
Ông ta dừng lời thoáng nhíu mày, sau khi tỉ mỉ quan sát Việt Cẩm mới cân
nhắc từng lời từng chữ: “Việt tu sĩ mặc dù còn yếu, nhưng theo lí cũng
không phải là không thể tỉnh lại. Thế nhưng đến giờ không có dấu hiệu của
sự hồi sinh, có vẻ dường như đang bị vây khốn trong một chỗ nào đó...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.