CẨM TÂM - Trang 63

Việt Cẩm sững lại một chốc, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng kì lạ, không

phải vì chuyện thắng thua mà đối phương vừa nói, mà vì hai tiếng "Nhai
Xế" đơn giản đến không thể đơn giản hơn kia.

Đương nhiên, những chuyện này Nhai Xế đều không hề hay biết, bởi

trước khi Việt Cẩm quay người lại tất cả những ánh sáng kì lạ, phức tạp đã
chìm sâu, tan biến thành hư vô trong đáy mắt của nàng.

Vầng trăng khuyết lơ lửng giữa bầu trời đêm, muôn ngàn vì sao tỏa ra

thứ ánh sáng yếu ớt, nhè nhẹ, gió hiu hiu, lẫn trong tiếng xào xạc của cây cỏ
là tiếng nước chảy hòa cùng tiếng côn trùng kêu rả rích.

Việt Cẩm trầm ngâm, lâu tới mức Nhai Xế gần như mất hết kiên nhẫn.

Sau đó, hắn bỗng nghe thấy nàng nói: "Nhai Xế... Cái tên này nghe có vẻ
quen quen."

Không nghĩ rằng đợi mãi cuối cùng lại nghe được câu này, Nhai Xế ngây

ra một lúc rồi mới định thần được. Hắn liếm môi, huyết quang trong mắt đã
trở nên nóng bỏng: "Ồ! Ta không biết là giờ còn có ai dám lấy tên là Nhai
Xế đấy."

Việt Cẩm rơi vào im lặng hồi lâu mới khẽ mỉm cười: "Vậy hẳn là... ta đã

nhớ nhầm rồi."

Nhai Xế nhìn Việt Cẩm.

Việt Cẩm lấy lại được vẻ ung dung trước đó, lại nói: "Về phần cuộc tỷ thí

giữa ta và Tả sư huynh, huynh làm ơn không cần phải phí công."

Đồng tử của Nhai Xế trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, hắn nheo mắt nói:

"Nàng sẽ thua?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.