CẨM TÂM - Trang 62

Nam tử với khuôn mặt đẹp ma mị bỗng phát hiện người con gái trước

mặt lại một lần nữa khiến hắn phải kinh ngạc, những lời không khách khí
hắn nói sao nàng lại không làm bộ chẳng bận tâm, mà thậm chí thực sự
nàng chẳng hề có ý đó. Vậy...

"Nàng chắc mình có thể thắng được Tả sư huynh sao?" Dường như hắn

đang suy ngẫm về chuyện gì đó, tùy tiện hỏi một câu.

Việt Cẩm khẽ cười, đứng lên, đáp: "Ta đâu phải là thiên tài tuyệt thế,

đương nhiên không cách nào thắng được."

Hắn nghe vậy không khỏi thừ người ra: "Vậy?"

"Có những việc bắt buộc phải làm." Việt Cẩm thong dong đáp.

Hắn chìm trong im lặng, còn chưa kịp nói gì thì đã thấy Việt Cẩm cúi

người xoa đầu con sói rồi mỉm cười nói tiếp: "Lần trước huynh rất phóng
khoáng, đợi hai ngày nữa tỷ thí xong, nếu còn việc gì cứ đến đây tìm ta là
được."

Dứt lời, nàng liền quay người đi về phía cánh rừng.

Huynh? Hắn không khỏi cau mày với cách xưng hô này của nàng. Nhai

Xế nhìn bóng lưng Việt Cẩm đang xa dần bỗng nói: "Nàng muốn thắng thì
khó, nhưng nếu đổi lại là hắn thua..." Hắn nói với ý vị sâu xa, lại nhớ đến
cách gọi "huynh" có thể chỉ bất kì ai kia của nàng, đột nhiên thấy khó chịu
trong lòng, nói:

"Sau này nàng có thể gọi ta là Nhai Xế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.