CẨM TÂM - Trang 61

phất phơ trong gió không ngừng, đã thế ở giữa còn có những vết rách hình
răng cưa, giống như bị một con dã thú nào đó cắn xé vậy.

Tâm trạng của Việt Cẩm bỗng trở nên phức tạp hệt như tâm trạng vừa rồi

của nam tử đẹp một cách ma mị kia. Nàng quay sang nhìn con sói bên cạnh,
liền bắt gặp nó mặc dù vẫn đề phòng Nhai Xế, nhưng không còn gầm gừ thị
uy. Sau một hồi cảnh giác nhìn đối phương, nó quay đầu nhìn bộ trang phục
Việt Cẩm đang mặc, con ngươi xanh thẫm dần chuyển sang xanh nhạt, đồng
thời dương dương tự đắc khẽ tru lên một tiếng ý đòi khen thưởng.

Bầu không khí trong rừng nhanh chóng dịu lại.

Việt Cẩm ngồi bệt xuống đất tùy tiện nói với nam tử kia: "Huynh còn

chưa đi à?"

"Muốn tìm cái gì?" Việt Cẩm tiện miệng hỏi thêm.

Đôi mắt màu đỏ máu của hắn khẽ cong lên, nhìn như đang cười, hỏi

ngược lại: "Sao không đoán là ta đến thăm ai đó?"

Việt Cẩm đưa tay vuốt lên bộ lông trắng bạc của con sói, tựa như không

hề nghe thấy câu hỏi của hắn. Hắn cũng chẳng để bụng, lập tức chuyển sang
chủ đề khác: "Dạo gần đây nàng sống không được thoải mái à? Ta thấy
trong môn có tin đồn rằng tư chất của nàng không đủ, hơn nữa lại còn phải
tỷ thí với Tả..." Hắn cau mày, "... Tả gì gì đó."

Vừa dứt lời, hắn lại gật gù, chất giọng có phần uể oải: ''Nhìn nàng lúc

nãy, đúng là tư chất chẳng ra làm sao cả."

Nghe những lời hàm ý châm chọc của hắn, Việt Cẩm không mảy may tức

giận, nàng gật đầu bình thản khẳng định nghi vấn: "Ngày kia ta tỷ thí với Tả
sư huynh trên đỉnh Thiên Đô."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.