CẨM TÂM - Trang 70

Bỗng vô số tia sáng đổ thình lình xuất hiện khắp bốn phía, rọi thẳng vào

kiếm võng, đồng thời nổ tung, trong tiếng nổ ầm ầm, một đám sương trắng
khổng lồ bay lên, bao phủ khắp trường đấu.

Giữa đám sương trắng ấy, Tả Ngôn Chấp đứng bất động. Đột nhiên, mặt

hắn trở nên giận dữ, hừ lạnh buông một câu: "Thật không biết sống chết!"

Dứt lời, hắn đột ngột thu lại kiếm võng đang lơ lửng giữa không trung,

và đương nhiên cũng cuốn theo cả đám sương trắng đang lan khắp trường
đấu kia luôn. Băng Lam trường kiếm lộn một vòng giữa không trung rồi
bay về phía sau lưng, nơi có pháp lực dao động với một khí thế mạnh mẽ
không ai tưởng tượng nổi.

Bỗng Tả Ngôn Chấp hốt hoảng, trường kiếm trên không vốn được điều

khiển bằng ý nghĩ cũng theo đó mà dừng khựng lại. Khi màn sương trắng
bắt đầu tan, Tả Ngôn Chấp nhìn thấy một cái bóng lướt qua trước mắt!

Trong mắt hắn hiện lên vẻ tập trung cao độ, xen vào đó là một chút tán

thưởng. Không biết Tả Ngôn Chấp làm động tác gì, chỉ thấy Băng Lam
trường kiếm vốn đã lướt ra sau lưng bỗng dưng biến mất rồi thình lình xuất
hiện phía trước mặt hắn.

Lần đầu tiên Tả Ngôn Chấp đưa tay cầm kiếm, Băng Lam kiếm trong tay

hắn tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ. Hắn lại lần nữa lên tiếng: "Nhận thua đi! Tất
cả những chuyện trước đây..."

Rồi, giọng nói của Tả Ngôn Chấp bỗng dưng im bặt!

Không chỉ bởi pháp lực của đối thủ vốn dao động một cách yếu ớt bỗng

trở nên mạnh mẽ tựa như nước biển cuồn cuộn, không cách nào ngăn cản,
mà còn vì cái bóng lướt qua kia lại một lần nữa xuất hiện, xuyên qua trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.