CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 13

Ngôn Hâm càng cúi đầu thấp hơn, vô cùng bất lực đối với đám đồng

nghiệp của mình.

Đây chính là đối tượng coi mắt của em họ nhà tôi đấy, mấy cô mơ ước

cái gì chứ! Ngôn Hâm bắt đầu suy xét có cần thiết ngăn chặn chuyện này
lại không.

Chờ đến khi các lãnh đạo rời đi, Ngôn Hâm vội vàng chạy về phía

phòng trà, nghĩ thầm tới đâu hay tới đó, dù Hà Nhất Triển nghĩ gì, cô có
trốn cũng không thoát, hà tất tự tìm phiền não?

Ngôn Hâm vừa uống nước vừa từ từ lấy lại bình tĩnh, nhưng một

giọng nói đột nhiên vang lên khiến cô hoảng sợ, làm nước nóng sánh ra tay,
“A!”

Một bàn tay to cầm lấy cốc nước nóng trong tay cô, kéo cô về phía vòi

nước, chất giọng nam dễ nghe gần ngay bên tai, “Đứng đần người ra đó
làm gì, không cẩn thận gì cả!”

Ngôn Hâm nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh của anh, thật khác với

đêm đó, khó để biết được anh đang nghĩ gì. Hai người gần nhau đến mức
có thể thấy được ảnh ngược của mình trong mắt người kia, cô ngơ ngác
không nói được lời nào.

“Tiểu ngu ngốc, mau hoàn hồn.” Anh gõ nhẹ lên đầu cô, thấy Ngôn

Hâm nhíu mày lườm lại, anh lại nhìn cô một lượt, “Gần đây thường xuyên
tăng ca à?”

Ngôn Hâm rút tay lại, đóng vòi nước, cầm cốc nước ấm nhấp một

ngụm mới đáp lại: “Vâng.”

“Sao không nghỉ ngơi cho tốt?” Anh đoạt lấy cốc nước của cô, lại kéo

tay cô bắt đầu xả nước, “Xối nước thêm lúc nữa, đỏ hết lên rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.