CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 259

ráp thỉnh thoảng vuốt hoa hạch, Ngôn Hâm dựa vào vai anh cố gắng không
rên lên.

"Chồng ơi... đừng mà..." Kỳ thật nếu không phải "cậu em" của Hà

Nhất Triển quá lớn thì cũng chẳng cần phải làm tiền diễn lâu như vậy. Mỗi
lần anh dùng giọng nói mị hoặc kia gọi Ngôn Hâm, cô đều hóa thành một
dòng xuân thủy, mặc anh bài bố.

"Ngoan... Ngồi xuống... Bảo bối..." Anh kéo quần xuống, để Ngôn

Hâm đỡ lấy dục vọng của mình thong thả ngồi xuống. Dục vọng của Hà
Nhất Triển có kích cỡ y như của người nước ngoài, mới chỉ có quy đầu đi
vào mà Ngôn Hâm đã cảm thấy căng trướng, nhưng vừa dừng lại đã bị anh
đè xuống. Bên trong cô đã được lấp đầy, thế mà nam căn của anh vẫn còn
chưa vào hết.

"Không được rồi chồng ơi..." Ngôn Hâm nức nở.

"Thả lỏng nào bảo bối... Chặt quá..." Hà Nhất Triển hôn mạnh lên

động mạch cổ của Ngôn Hâm, hai tay xoa đùi muốn cô thả lỏng. Ngôn
Hâm đành phải bám vào bả vai to rộng của anh, bắt đầu di chuyển.

Không làm như vậy, chắc chắn sẽ bị anh vần vò đến hừng đông, mà

tuyệt đối sẽ không chỉ làm một lần.

Không biết dáng vẻ bây giờ của Ngôn Hâm thế nào mà mỗi lần Hà

Nhất Triển nhìn cô hai mắt đều tỏa sáng, biểu tình như muốn nuốt cô vào
bụng luôn. Ngôn Hâm không khống chế được phản ứng của mình... "Ưm
ưm a... Anh... đừng..."

"Anh có làm gì đâu." Anh cười khẽ, hai tay dùng sức mơn trớn đầu

ngực cô, cảm nhận tiểu huyệt của cô ngày càng thắt chặt. Quần áo không
biết đã bị cởi sạch từ lúc nào, toàn thân cô lúc này đã phủ kín mồ hôi, eo
mỏi nhừ. Ngôn Hâm đành phải hôn lên hầu kết của anh, yêu kiều rên rỉ xin
tha, "Nhất Triển... không được......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.