CẨM Y XUÂN THU - Trang 132

ngươi rời núi, nếu không ngươi không trốn thoát khỏi sự đuổi giết của bọn
chúng đâu.

- Lão quen thuộc hết?Nếu không phải biết rõ lão nhân này có võ công,

Dương Ninh đã mở miệng nói ra.

Ngưu Đầu lĩnh này liên miên chập chùng, rừng sâu núi thẳm cơ hồ không

có đường mà đi, lão nhân này rõ ràng tránh bị đuổi giết nên mới chạy vào
trong núi. Chỉ sợ ngay cả ngọn núi này tên gì cũng không biết. Lúc này còn
dám nói biết rõ đường trong núi, đúng là da mặt không phải dầy bình
thường.

Dương Ninh biết rõ lòng dạ lão nhưng lại giả vờ ngây thơ nói:

-Lão Tiên Sinh thật sự biết rõ làm sao để đi qua khỏi ngọn núi này sao.

Lão già tóc bạc gật đầu nói:

-Đúng vậy, trước tiên không cần nhiều lời, lão phu bị thương nhẹ, hành

động bất tiện. Người của bọn chúng lúc nào cũng có thể tới đây, nơi đây
không nên ở lâu, trước tiên ngươi hãy cõng ta rời khỏi nơi này.

Ngay lập tức Dương Ninh liền hiểu rõ, lão nhân này dựa vào gốc cây thì

ra là do không thể nào đi được nữa, vừa rồi lão nhổ ra một ngụm máu tươi
rất tanh hôi nhất định là bị thương rất nặng. Tuy lão giết chết người của
Ngũ Độc cung nhưng mình hiển nhiên cũng bị đối phương gây thương tích.
Lúc này còn luôn miệng nói mình chỉ bị thương nhẹ, rõ ràng là mạnh miệng
nói bậy.

Lão già tóc bạc này nói biết rõ con đường trong núi, muốn dẫn Dương

Ninh đi ra núi. Cái này cũng là lời hứa suông nhằm hi vọng Dương Ninh
đưa lão rời khỏi nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.