CẨM Y XUÂN THU - Trang 19

- Chúng ta chỉ là một chi nhánh nhỏ ở huyện thành, chỉ là một phần bên

dưới của phân đà Hỏa Xà, ngay cả đà chủ cũng chưa từng gặp, nói chi
Hướng bang chủ. Hơn nữa ta nghe nói, Hướng bang chủ là thần long thấy
đầu không thấy đuôi. Những người như chúng ta không có cơ hội gặp đâu.

Dương Trữ càng không vui. Trở thành đệ tử Cái Bang đã đành rất chán,

hiện tại xem ra mình chỉ là một con sâu cái kiến trong Cái Bang mà thôi.

Ăn mày vốn đã ở đáy xã hội, còn mình là đáy của đáy xã hội.

Lão thụ bì vẫn im lặng đứng bên cạnh, rốt cuộc lúc này tiến lại gần, đưa

cái túi trong tay cho Dương Trữ:

- Tiểu Điêu, đây là ngọc bội đổi lấy bạc bốc thuốc chữa bệnh đi. Phần

còn lại, thì cất cho kỹ.

Mấy người còn lại thấy lão thụ bì đi đến thì vội né sang một bên nhường

đường cho lão.

Dương Trữ ngạc nhiên hỏi lại:

- Ngọc bội?

Lão thụ bì đương nhiên hiểu đầu óc Dương Trữ lúc này không bình

thường, kiên nhẫn giải thích:

- Khi ngươi bị mê man, Tiểu Điệp cô nương có đến gặp ngươi, thấy

ngươi mang bệnh nên để lại cho ngươi miếng ngọc bội. Ta ấy nàng rất coi
trọng miếng ngọc bội này, nhưng vì cứu ngươi nên mới lấy ra. Ta cũng
không có biện pháp nào tốt hơn nên đành nhận lấy.

Tiểu Điệp? Chẳng biết tại sao, nghe tới cái tên đó, đầu Dương Trữ lại có

cảm giác giống như từng quen biết, cảm giác như là... Đau, là... Yêu. Ở
trong đầu hắn chợt xuất hiện cảm giác mơ hồ kia, mơ hồ mường tượng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.