CẬN KỀ TỔ ẤM - Trang 148

17

Tuy biết trước rằng tỷ lệ đậu thai không lớn nhưng Tracy vẫn không tránh
khỏi nỗi thất vọng. Cô lấy giấy vệ sinh quấn que thử thai lại rồi vứt vào
trong thùng rác, nơi chứa những lọ thuốc Clomid rỗng không. Mười bốn
ngày của cô đã trôi qua. Cô có cảm giác mình giống như một hộp sữa đã
hết hạn. Bác sĩ Kramer nói cô vẫn có thể mang thai, thứ thuốc này vẫn lưu
lại trong cơ thể cô một thời gian, nhưng nghe giọng ông ta không được lạc
quan lắm.

Cô cũng vậy.
Chí ít thì bây giờ, khi cô không còn dùng thuốc, có lẽ những cơn bốc hỏa

và những đợt tâm trạng thất thường sẽ giảm đi. Cô mới “may mắn” làm sao
khi là một trong số ít người “được” nếm mùi các tác dụng phụ ấy, và chúng
đã gần như khiến cô phát điên trong suốt hai tuần qua. Cô đã có cảm giác
như mình đang đổ mồ hôi từ trong ra ngoài. Cô đã hất chăn ra vào ban đêm
khi tim đập thình thịch và chiếc áo phông ướt sũng. Dan tội nghiệp thường
thức dậy với cơ thể co ro vì lạnh. Cuối cùng anh cũng có một cái chăn
riêng. Trong suốt những ngày ấy, cô thường kiếm cớ để bước ra ngoài tiết
trời lạnh giá, nhưng rốt cuộc ngay cả thời tiết cũng ngừng hợp tác với cô.
Có vẻ như mùa đông đã chấm dứt. Nhiệt độ quanh quẩn mười hai, mười ba
độ, vốn là bình thường vào giữa tháng Ba, tuy nhiên việc nhiệt độ tăng lên
cũng đã gây ra ba ngày mưa liên tiếp, và theo dự báo thì mấy ngày sắp tới
vẫn sẽ mưa như vậy.

Tracy rửa tay ở bồn rửa trong phòng tắm và ngắm nhìn hình ảnh phản

chiếu của mình trong gương. Những vết chân chim dường như hằn sâu hơn,
và cô có thể thấy những sợi tóc xám trong mái tóc hoe vàng của cô. Nước
da của cô, được thừa hưởng từ mẹ, không còn hoàn mỹ nữa; vài chấm đồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.