CĂN PHÒNG CẤM - Trang 30

- Con phải hiểu hiện tại ba có rất nhiều việc phải chứng minh cho chính
ông và cho những người khác . Theo mẹ, ba cố hết sức làm việc ngày đêm
để chứng tỏ cho ông Mạnh và ban điều hành trường đại học thấy rằng họ đã
dại dột sa thải ba …
- Nhưng trước đây tụi con gần gũi ba nhiều hơn từ lúc ba làm việc tại nhà .
Thảo nghe mẹ nó buông tiếng thở dài như mất kiên nhẫn:
- Thảo, mẹ đã cố gắng giải thích cho con hiểu. Mẹ tưởng con đã tới tuổi
phải biết lý lẽ rồi chứ !
Thảo vội nói:
- Con xin lỗi mẹ .
Rồi nó thay đổi đề tài :
- Dạo này lúc nào trên đầu ba cũng sùm sụp chiếc nón lưỡi trai của mấy
người chơi đánh banh ….
- Hả ? Con muốn nói thằng Nguyên phải không?
- Không phải . Con nói là ba luôn luôn đội nón và không bao giờ bỏ xuống
cả.
- Thật sao ?
Bà Bình có vẻ rất ngạc nhiên . Thảo cười lớn:
- Tụi con đã phê bình rằng ba có vẻ “khờ khạo” với chiếc nón ấy nhưng ba
vẫn cứ đội nó suốt ngày .
Bà Bình cũng bật cười rồi bảo con:
- Có người gọi cửa . Mẹ phải đi đây . Con nhớ cẩn thận mọi việc . Mẹ sẽ
gọi lại con sau nhé !
Một tiếng clic khô khan vang lên . Cuộc đàm thoại chấm dứt . Thảo nhìn
đăm đăm lên trần nhà, nhìn những bóng cây sau vườn nhảy múa dọi vào
nhảy múa trên đó . Thảo thầm nghĩ: “Tội cho mẹ! Mẹ đã có quá nhiều lo
lắng vì dì Hồng rồi, tại sao mình lại làu bàu về chuyện của ba nữa . Mình
không nên làm như thế !”
Thảo ngồi bật dậy, lắng nghe sự im lặng bao trùm căn nhà . Nguyên đã đi
lại nhà bạn. Ba làm việc dưới kia, dĩ nhiên sau khi đã khóa cửa cẩn thận .
Thảo định nhấc điện thoại gọi Kim cho đỡ buồn chán nhưng nó cảm thấy
đói, vội vã ra khỏi phòng, xuống nhà bếp tìm thức ăn .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.