CĂN PHÒNG CẤM - Trang 32

nôn oẹ tận mật xanh mật vàng và không tài nào xua đi hình ảnh khủng
khiếp vừa rồi . Làm sao mà ba nó có thể ăn được “thứ ấy” . Nói đúng ra,
không thể dùng chữ “ăn” được . Phải nói là ba nó nhét những thứ ấy vào
miệng và nuốt trợn trạo từng miếng thật lớn như là ông thích món ấy lắm,
như là ông cần món ấy lắm !
Thảo nghĩ :
“Có thể là đây là một phần cần thiết phải làm nằm trong thí nghiệm của ba
! Nhưng loại thí nghiệm gì đây ? Ba muốn chứng minh điều gì về những
thứ cây kỳ quái mà ba đã tạo ra dưới kia ?”
Mùi phân bón chua chua bốc ra từ cái túi . Thảo lại cảm thấy buồn nôn khi
tưởng tượng đến mùi vị cái món mà người cha thân yêu của nó ngốn vào
miệng . Thảo hít một hơi dài rồi nín thở nhặt cái túi lên, vo tròn lại và
quăng vào thùng rác . Chợt một bàn tay của ai nắm lấy vai Thảo . Thảo hốt
hoảng quay lại và kêu lên vui mừng khi thấy Nguyên:
- Nguyên !
- Em về rồi . Hôm nay chị em mình có gì để ăn trưa vậy chị? – Nguyên tươi
cười hỏi Thảo.
o O o
Sau khi đã làm xong cho Nguyên một ổ bánh mì, Thảo thuật lại cho em
nghe những điều trông thấy lúc nãy . Nguyên cười lăn lộn . Thảo cau có
nói:
- Không phải chuyện đùa đâu Nguyên . Ba ăn phân bón thật đấy .
Nguyên càng cười to . Thảo bực dọc đấm vào vai Nguyên thật mạnh làm
rơi ổ bánh mì Nguyên đang ăn xuống đất .
- Chị xin lỗi . Nhưng chị không thấy có gì vui để em phải cười như thế .
Chuyện rất trầm trọng, em không cảm thấy điều gì cả hay sao ? Ba đã thay
đổi, thay đổi rất nhiều . Nhất là ngay sau khi mẹ đi khỏi nhà, ba càng ở
dưới kia nhiều hơn …
Nguyên ngắt lời chị:
- Thì chính là vì mẹ không có ở nhà đấy mà !
Thảo không thèm để ý đến lời Nguyên nói, Thảo vẫn tiếp tục đưa ra nhận
xét của nó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.