CĂN PHÒNG CẤM - Trang 7

cũng là một dấu hiệu ba còn nhớ đến nó …
… Hai chị em chơi banh với nhau được một lúc, đến lượt Thảo ném banh
cho Nguyên . Quả banh ném quá đà khiến Nguyên phải chạy theo để bắt
nhưng nó đã bắt hụt và quả banh lăn đi xa . Hai tay chống nạnh, Nguyên
giận dữ hét lên:
- Chị ném banh kiểu gì vậy ? Chị phải đi nhặt banh về !
- Không, em phải đi nhặt nó mới đúng vì em chụp hụt nó !
- Không, chị phải đi!
- Nguyên, em đã 11 tuổi, đừng xử sự như đứa bé lên hai vậy chứ !
- Còn chị thì như đứa bé lên một !
Thảo thở dài nghĩ: “Dạo này cả nhà mình dễ nổi nóng quá ! Mọi việc cũng
do ba mà ra. Bầu không khí trong gia đình trở nên căng thẳng từ khi ba bắt
đầu vùi đầu vào công việc với mấy loại thảo mộc và các bộ máy kỳ quái
của ba. Ba chỉ rời căn phòng đó để lên nhà trên khi cần hít thở không khí
một tí, nhưng không bao giờ ba lưu lại với mọi người quá hai phút . Chính
mẹ cũng để ý đến điều ấy . Mẹ cảm thấy đầu óc căng thẳng nhưng bề ngoài
mẹ vẫn làm như không có gì thay đổi . Thực sự thì mẹ rất lo lắng cho ba.”
Thảo đi nhặt quả banh, ném cho Nguyên . Hai đứa tiếp tục ném qua ném lại
trong im lặng được chừng 10 phút .
- Nắng chói quá . Chị bắt đầu thấy nóng rồi . Thôi chúng ta vào nhà .
Nguyên ném quả banh vào bức tường nhà để xe . Nó đến gần Thảo trêu
ghẹo:
- Chơi banh với ba thú vị hơn . Ba không bỏ cuộc nhanh như chị và ba ném
banh cũng rất chính xác . Chị thì chơi như mấy đứa con gái ….
Thảo gầm gừ trong cổ họng, nhẹ nhàng đẩy Nguyên ra … Bỗng Nguyên
buột miệng hỏi:
- Chị Thảo, tại sao ba bị sa thải không được làm việc ở Viện Đại Học nữa ?
Thảo nheo mắt, đứng dừng lại . Câu hỏi làm Thảo ngạc nhiên vô cùng:
- Hả ?
Khuôn mặt trắng xanh của Nguyên đột nhiên lộ vẻ nghiêm trang . Nó lập
lại:
- Tại sao hả chị ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.