CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 186

tăng cường phòng bị. Nếu đưa Lưu Đoàn đến Thái Nguyên, thần rút vào
Thục Luyện, e khi lâm sự không đối phó ngay được".

Nhận tờ tâu, vua lại bực tức quở trách:"Viêm có tội trái mệnh vua. Tự

cho rằng tướng ở ngoài không nghe mệnh vua chăng. Ta nói rõ: "Cho Viêm
vào Thục Luyện; Lưu Đoàn rút tất cả đến Thái Nguyên, xa Sơn Tây và Bảo
Thắng".

Ngu.ồ.n: i.read..vn

Vua lại sai Kinh lược sứ Nguyễn Chính đóng quân gần nơi Tá Viêm,

để qua lại bàn bạc công việc xác đáng. Trước hết cùng Viêm đưa ngay Lưu
Đoàn đi nơi khác.

Viêm bị đẩy vào thế buộc phải theo ý vua.Nhưng các quan chung

quanh Viêm, kể cả Vĩnh Phúc đều muốn Viêm tâu về xin lại, may ra vua
thấu hiểu cơ sự mà thay đổi quyết định. Ông lại viết lời tâu: "Người Pháp
đến lần này, lòng dối trá không lường được. Tỉnh Sơn Tây là nơi trọng yếu
đối với cả Bắc Kỳ, nếu thành Sơn Tây bị đánh, toàn kỳ sẽ giao động; và bất
chợt phải dùng binh sẽ không còn chỗ đứng chân. Vì vậy nếu bắt Lưu Đoàn
đi ngay, thì xin vua sai Nguyễn Chính đến đóng quân và giữ thành Sơn Tây
cho khỏi lo ngại".

Vua lại cho hỏa tốc trả lời Viêm: "Rời Lưu Đoàn là cần, không rời

không được. Nhưng nên rời đến Thái Nguyên, Tuyên Quang hoặc Thục
Luyện. Phòng khi Pháp gây sự còn kịp quay lại đối phó, chứ lúc ấy không
thể đổ lỗi cho ta".

Vua quá lo nghĩ, quên rằng việc đánh hay hòa là việc của mình, vua

viết thêm cho Viêm: "Nếu đánh không đánh, hòa không hòa, lưỡng lự thì
bao giờ xong, mà lỗi về ta cả, ngươi nói thế nào để giải được điều đó? Giữ
Sơn Tây, Hưng Hóa là trách nhiệm của ngươi, nay lại muốn đùn đẩy cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.