CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 185

trước để khống chế, để lấy cả ba tỉnh ấy. Xin vua cho thần nghỉ chức Khâm
sai, chỉ chuyên làm việc Tổng đốc. Còn việc toàn Bắc Kỳ xin giao cho
Kinh lược Nguyễn Chính và Thống đốc Tá Viêm để được thống nhất mà
làm".

Xem tờ tâu của Đình Túc, vua phát bực, sai quan viết thư ra: "Ngươi

được phái đi đã gần một tháng chưa làm được điều gì, nay lại thoái thác
trách nhiệm. Như thế không được. Phải thương thuyết cho quân Pháp rút
khỏi thành, để dân chúng khỏi nghi ngờ, để giữ được hòa hảo lâu dài".

Điều vua phải bận tâm nhiều là Tá Viêm không đưa quân Cờ Đen đi

khỏi Bảo Thắng, lại còn cho xuống Sơn Tây, nảy cái cớ cho Pháp không rút
quân khỏi thành. Hơn nữa họ còn đưa ra lời đe doạ: "Phía nước Nam sẽ
chịu mọi trách nhiệm và hậu quả, do các hành động khiêu khích của mình
và của Lưu Vĩnh Phúc".

Vua lại sai Hữu Độ đến gặp Tá Viêm và các tỉnh thần ba tỉnh Sơn Tây,

Nam Định, Bắc Ninh, bắt quân Cờ Đen phải ngừng hoạt động và rút ngay
đi nơi khác, không được lần lữa hỏng việc.

Bị Hữu Độ thúc giục, Tá Viêm phải họp bàn. Ông lĩnh hội ý kiến các

quan rồi gửi tờ tâu về triều:"Khâm sai Trần Đình Túc nhận thành chưa
xong, thương thuyết chưa được việc nào. Xét ra Pháp nói trả thành không
phải thực tâm. Họ muốn nắm quan Khâm sai trong tay rồi muốn làm gì thì
làm. Nếu chúng thần chịu nghe Pháp, đuổi Lưu Đoàn, các tỉnh không
phòng bị, Pháp có thể thừa thế làm càn. Nay Lưu Đoàn làm việc cho ta
phòng bị thêm vững, Pháp chưa làm càn được nên yêu sách nhiều khoản.
Xin vua cho người biện thuyết với Khâm sứ Pháp, đòi họ rút tàu, rút quân,
ta sẽ giảm binh".

Tờ tâu ghi thêm: "Tỉnh Sơn Tây đường sông có phần nông, lòng dân

thuận. Có thể làm kế chống giữ cho cả trung du, thượng du, nên chúng thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.