CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 301

Tại Sơn Tây, quan năm Đuyxên kéo quân dọc các làng ven sông Hồng

trấn áp nghĩa quân, song chỉ gây thiệt hại chứ không tiêu diệt được. Viên
Bố chính Nguyễn Văn Giáp bỏ thành Sơn Tây ra đấy chỉ huy.

Tại các tỉnh vùng trung châu Bắc Kỳ vẫn có hoạt động của các đội dân

dũng, nghĩa quân. Với các thủ lĩnh nổi tiếng là Tán Thuật, Đề Hiện... Các
cha cố vùng này đã lập được những đội lính mã tà tiếp sức cho quân Pháp
và các viên quan Nam thân Pháp. Nhưng cạnh đó lại nổi lên cảnh dân
lương xung đột dữ dội với dân giáo...

Điểm qua tình hình như thế rồi Milô kết luận:

Truyện được d-ịc-h tại iREA-D.vn-

- Chúng ta đã ôm lấy quá nửa vùng đất Bắc Kỳ, nhưng trong vòng tay

chúng ta đầy gai góc. Tuy vậy vẫn phải vươn rộng ra hơn, để chiếm thêm
vài nơi khác nữa, như Hưng Hóa, Tuyên Quang... Ở đấy vẫn còn quân
Thanh, quân Nam với số lượng không nhỏ, kể cả đám quân Cờ Đen và dân
dũng, nghĩa quân. Họ có thể liên kết với nhau làm việc bất ngờ là chiếm lại
Thái Nguyên, Sơn Tây, Bắc Ninh, uy hiếp Hà Nội. Đấy là ý kiến của nhà
binh. Còn ý kiến ngài?

Sinvét được Cao ủy Hácmăng giao lại công việc đang làm và cả

những dự kiến: - tiếp tục đánh chiếm hết vùng trung du, bình định trung
châu, rồi chiếm thượng du. Chiếm tới đâu, yêu cầu Khâm sai của vua Nam
chọn những viên quan Nam được Pháp ưng ý để giao lại thành, nhằm đánh
lừa dân chúng, sĩ phu, giảm bớt chống đối. Bắc Kỳ sẽ nằm trong tay người
Pháp không chỉ trên hiệp định mà cả trong thực tế... Sinvet thấy dự kiến
của Hácmăng đang được Milô cùng các viên tướng của ông ta thực hiện có
kết quả ở Bắc Ninh, Thái Nguyên, và sẽ hướng tới Hưng Hóa, Tuyên
Quang... Nhìn vào đôi mắt tinh tường của viên tướng đã từng chỉ huy một
đạo quân Pháp dự cuộc chiến tranh ở Trung Quốc năm 1860, Sinvet nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.