CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 327

Đuygien suýt chết vì những viên đạn bắn tỉa từ rừng ra. Đôi lúc ông

phải bỏ ngựa, đi lẫn vào giữa đám quân của mình, để kẻ địch khỏi trông
thấy. Ông mệt nhọc, lo lắng, nhưng có một nguồn động viên: Nhằm đúng
lúc quân Thanh rút, và quân Nam bị bất ngờ để chiếm hai tỉnh thành, ông
sẽ được phong hàm vượt cấp... Song càng đi, ông càng lo. Trong cuộc đời
binh nghiệp của ông chưa có cuộc hành quân nào khổ cực và nguy hiểm
như lần này. Ông không ngờ bị liên tục tiến công dọc đường ra trận. Kẻ
địch có thể chỉ là những người dân cầm súng kíp và tên nỏ bắn thú rừng, đã
liên tiếp nhằm vào lính của ông. Ông lo khi tới Lạng Sơn không còn đủ
quân để tác chiến. Có thể quân Nam ở trên đó không dễ đánh như ở Sơn
Tây, Hưng Hóa. Ông điện về Hà Nội xin viện binh, mặc dù chưa tham
chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.