CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 329

- Các ngài chờ lệnh thượng cấp là rất đúng. Biết đâu việc làm quy ước

chỉ là một kế hoãn binh. Nay chưa có lệnh chính thức, các ngài đã đình
chiến, thậm chí rút quân là chưa nên.

Nguyên Chương thấy Xuân Oai nói phải. Ông lệnh cho quân Thanh

sẵn sàng chiến đấu. Vụ Hoàng Quế Lan bị cách chức và ép phải uống thuốc
độc tự tử xảy ra chưa lâu, khiến ông không thể xem thường. Ông không thể
viện lẽ: nghe nói có quy ước Thanh - Pháp mà không chiến đấu. Bây giờ
quân Pháp đã tiến gần đến vùng đất ông đóng giữ, ông cần phải đánh. Ông
đề nghị quân Nam phối chiến.

-Nguồ-n: i-read-.vn

Quân Nam và quân Thanh chọn trận địa chặn đánh địch. Bờ sông

Quan Hóa - một nhánh của sông Thương - gần cầu Quan Âm là nơi quân
Pháp sẽ qua. Chủ động và bí mật, liên quân Thanh - Nam quyết đánh một
trận kịch liệt khi Pháp mới kéo đến, lạ đường, mệt sức..

Đề đốc Tạ Hiện được giao nhiệm vụ chỉ huy quân Nam, ông là võ

quan có uy danh lúc này. Quê ở vùng cửa sông Trà Lý - Diêm Điền, ông đã
từng lên Tuyên Quang dự các trận đánh quân Cờ Vàng, rồi ra Quảng Yên
chỉ huy đánh tan 30 thuyền giặc bể. Đang chỉ huy doanh Hùng Nhuệ ở kinh
đô, nghe tin Pháp cướp thành Nam Định, ông xin ra làm Đề đốc để mưu
đánh giặc lấy lại thành. Vua Hiệp Hòa lệnh cho ông rút quân về kinh, ông
không tuân lệnh. Trận đánh mưu trí "dùng pháo địch bắn địch" là do ông
chỉ huy. Lần này lên Lạng Sơn, ông cùng các quan Nam trù bị cho quân sĩ
chiến đấu, cả trong tình huống quân Thanh không phối chiến, hoặc vừa
đánh vừa rút như đã diễn ra trong thời gian qua.

Tướng Thanh cho đây là trận cuối cùng buộc họ phải đánh Pháp, càng

đỡ tổn thất càng hay. Ông ta nhường vị trí tiền duyên cho quân Tạ Hiện tiếp
cận địch. Hiện sẵn sàng nhận sự bố trí như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.