CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 472

quân sau một lúc bị bất ngờ đã kịp đánh chặn giặc ở phía trước. Nhưng
phía sau lại có một toán giặc đến cổng hậu. Chúng đập cánh cổng rầm rầm.
Sư cụ chưa biết giấu vua nơi nào. Bỗng chú tiểu cởi áo sồng khăn nâu quấn
cho vua; rồi mặc áo, đội khăn của vua, leo lên gác chuông.

Tưởng vua trốn lên gác chuông, giặc xúm lại vây quanh. Sư cụ chỉ lối

cho Tôn Thất Thiệp cùng vua luồn qua vườn cây, trốn vào nhà dân Mường.

N-g-uồn: ir-ead-.vn

Phía gác chuông, giặc vây kín và gọi "vua" xuống. Chú tiểu gan góc

không trả lời. Giặc nổ súng dọa nạt, rồi mấy tên leo lên gác. Lúc này Thiệp
đã giấu vua xong, quay lại nổ súng đánh lạc hướng giặc.

Ở phía đầu bản, mấy tên chỉ đường cho giặc bị nghĩa quân diệt. Quân

Pháp đông nhưng lạ lẫm giữa rừng rậm, bản thưa, phải rút nhanh.

Trận tập kích trúng đích của Pháp khiến Tôn Thất Thuyết phải lo nghĩ.

Giặc biết đây là nơi cư trú của vua nên nhằm vào chiêu dụ và vây đánh.
Chúng cắt đường liên lạc từ đây ra Thanh Hóa, và gây sức ép gắt gao từ
Nghệ, Tĩnh vào. Thế cô lập của vùng này ngày càng rõ. Phải tìm cách giải
thoát thế nào đây?

Nơi rừng sâu núi cao dường như đêm dài hơn. Trăng gặp khí núi, mây

mù nên mờ ảo. Thuyết rút thanh kiếm gối đầu giường, nhẹ bước ra sân.
Nhìn qua lũy tre, ông thấy người nghĩa quân đứng gác nghiêm cẩn trên
đường vào nơi vua nghỉ. Ông đi đi, lại lại trước mảnh vườn, nghĩ về vùng
đất đang cư trú. Nơi đây lương thực có thể kiếm tại chỗ, nhưng súng đạn
sau mỗi trận đánh cạn dần. Là vị tướng từng giáp trận với nhiều bọn giặc
Khách và giặc Pháp, ông hiểu được sự khốn khó do thiếu súng đạn. Nó có
thể khiến một đội quân dũng cảm đang giữa trận phải lui. Ông nghĩ tới
vùng Bắc Kỳ dẫu bị Pháo vây cấm ngặt nghèo, vẫn có nguồn súng đạn từ
bên Tàu sang. Riêng vùng Trung Kỳ này không có nguồn nào, ngoài số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.