CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 612

để quy tụ anh em, thống nhất điều khiển. Tôi chỉ là người tham mưu của
bản doanh, không thể ra mệnh lệnh cho các ông Đề Kiều, Đốc Ngữ, Đề
Vân... là những người có chức vị ngang với tôi... Nay cậu lên, tôi đề đạt
một điều hệ trọng. Tức là cậu thừa tiếp sứ mệnh của quan Đại, đứng lên
điều khiển các Đề, Lãnh. Như vậy may ra có cơ quy tụ được trên dưới, giữ
được quân phong quân kỷ vốn có để chống giặc.

Ấm Đoan giật mình trước một điều mà cậu không dám tưởng tượng.

Cậu nói ngay:

- Cha tôi được vua giao chức Hiệp thống quân vụ Bắc Kỳ, mới có

quyền lực điều khiển các vị Đề, Lãnh. Tôi đâu dám tùy tiện nhận thừa
mệnh cha để làm việc cao cả ấy.

Đề Hoan ngẩn ra một lúc lâu, vì điều mình nêu lên không phải phép.

Ông tưởng giản đơn là cha truyền thì con nối. Cụ Hoàng là người có uy đức
được các Đề, Lãnh trọng vọng, thì con cụ hẳn được tin yêu. Nhìn lên cao,
vua Kiến Phúc mất thì em là vua Hàm Nghi thay. Vua mười bốn tuổi lên
ngôi, thì Ấm Đoan mười tám tuổi thay cha là được. Ông nói với Đoan điều
mình nghĩ. Đoan nghiêm cẩn biện giải:

- Phép nước không cho làm như vậy. Ta có làm cũng không ai theo.

Nếu có chuyện các Đề, Lãnh gặp tình trạng "quân vô tướng", tôi xin đi lại
liên hệ với các vị ấy, lựa lời dàn hòa, nhằm đặt trách nhiệm đánh giặc lên
trên, cùng nhau liên kết chiến đấu. Không để giặc làm rời bó đũa mà bẻ gãy
từng chiếc.

-Bạ-n đang đọc tr-uyện tại iREAD.vn-

Đề Hoan lắng nghe. Đoan chẳng những trọng phép nước mà còn

không cậy thế cha để được dịp tiến thân. Ông bỗng thấy mình là võ biền,
quen việc chiến trận, dốt việc triều đình... Ông gật đầu liên tiếp, tỏ rõ sự
hoàn toàn nhất trí với những điều Đoan nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.