CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 620

CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU

Bút Ngữ

www.dtv-ebook.com

Chương 5

Ăn uống xong, Đoan cùng Bộc về Trình Phố. Bộc về nhà mình. Đoan

gặp mẹ, kể chuyện tế viếng mộ cha chu đáo... Bà mẹ chăm chú nghe con
nói, bà "ừ, à" luôn miệng, tỏ ý hài lòng. Có một điều Đoan dối mẹ:

- Mộ cha được ghép đá bốn bề vững chắc. Nhưng vẫn phải có người

trông coi hàng ngày. Con lên đấy làm nghề rừng để kiếm ăn, luôn thể săn
sóc phần mộ. Qua ba năm, con lo cải cát, đưa hài cốt cha về quê.

Bà mẹ ngẫm nghĩ. Bà cho là con mình bàn tính thấu đáo. Nhưng nó đi

xa ba năm, bà không yên lòng. Bà chưa trả lời.

Hiểu tâm tư mẹ, Đoan nói thêm:

- Ở đấy, cứ dăm ba tháng một lần con về thăm mẹ, rồi lại đi. Con đã

lớn, mẹ không phải lo nhiều cho con. Quê nhà, giặc cũng đã đến. Cha là
người đánh giặc, chúng chả để cho con được yên đâu.

Bà mẹ khẽ gật đầu. Chờ mẹ vào nghỉ, Đoan lẻn ra ngõ, đến gặp một

người cùng làng. Anh này vốn là nghĩa quân của Đề Hiện, Đoan nhờ dẫn
đường đi gặp Đốc Đen. Anh này cũng từng là lính trạm, đem giấy tờ từ bản
doanh Đề Hiện tới các đội nghĩa quân phụ thuộc. Năm ngoái, Hiện bị giặc
giết ở mạn Đông Triều, anh này về làng lẩn trốn. Bây giờ thấy Đoan muốn
dẫn dường, anh ta chỉ nói sơ sơ mấy nét về bến cũ, lối tắt, để Đoan tự tìm
mà đến. Đoan gặng hỏi mãi, mới được anh ta cho hay đôi chút: - Đốc Đen
đang ở vùng bể Thụy Anh. Đen không ở làng nào liền hai ngày, nay đây
mai đó. Đen quê làng Cát Hộ (Thanh Quan), nhà nghèo, cày thuê cuốc
mướn. Da đen như củ súng nên gọi là Đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.