CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 633

Nhưỡng nói:

- Đúng vậy. Một tên gian Đồng Khánh làm vua thì hại cả nước. Một

tên gian Vũ Văn Báo làm quan thì hại một tỉnh. Một tên gian vô danh tiểu
tốt thì làm hại một đội quân, phá một trận đánh được chuẩn bị rất công
phu...

Truyện được dị-ch tr-ực -tiếp -tại iREAD

Ấm Đoan ngẫm nghĩ rồi bàn nhỏ với Nhưỡng:

- Vũ Văn Báo là tên gian hiểm ở địa hạt ta. Hắn cầm đầu bọn tay sai,

chui luồn từ thấp lên cao. Ta cần tìm cách trừ khử. Diệt một tên gian như
thế hơn diệt cả một đội quân đông.

Nhưỡng mở to mắt nhìn Đoan, giọng dứt khoát:

- Ý ông, tôi rất tâm đắc. Từ khi biết tin Báo bắt cụ Nghè Giao Cù giam

rồi chém, tôi rất căm tức. Chính nó cùng tôi là học trò cụ Nghè. Nó thi đỗ
Cử nhân, làm quan tỉnh rồi theo Pháp. Tôi không thi, quay ra học võ để
đánh Pháp. Nó đang làm Bố chính, do giết thầy mà thăng Tổng đốc. Gần
đây Pháp thưởng cho nó một chuyến đi sứ sang Pháp. Nay mai nó về tôi sẽ
trừng trị. Quân phản thầy, phản nước, không thể để nó sống!

Đoan cổ vũ điều Nhưỡng hứa hẹn, rồi nói:

- Ông Cả Cương là con cụ Án Kiến, là anh rể tôi. Ông ấy vâng ý cha,

bỏ ra hàng trăm mẫu tư điền, hàng chục lẫm thóc cấp cho quân gia chống
Pháp. Đấy là một người hào hiệp, từng giữ chức Tán tương quân vụ cho
ông Đề Hiện. Ông Hiện bị hại, Cả Cương vẫn nuôi chí căm thù Pháp. Quân
ông nếu thiếu lương, lại sang đấy vay. Tôi đã nói với Cả Cương rồi.

Nhưỡng nhận lời. Đoan chuyển ý khác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.