CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 640

Trong cảnh trang nghiêm, toàn thể anh em cùng vái ba vái lên trời, tỏ

thành tâm và quyết chí.

Chu Thiết Hải ra tiễn Đoan và toán nghĩa quân về nước. Đoan nắm tay

Hải, hứa hẹn: - Đưa đủ "hàng quý" về làm việc nghĩa.

Khi đi, Đoan đã để ý nhận xét lối đi, cách đi, nhằm khi về sẽ góp phần

cùng người dẫn đường làm nhiệm vụ. Bây giờ không kéo cả toán đi cùng
một chuyến vượt đường, mà chia bốn nhóm đi làm bốn chuyến, tránh tình
trạng "cá mất cả đàn". Không để người dẫn đường làm cả, Đoan nhận chia
sẻ một phần. Bước sang đất nhà là sự nguy hiểm nhiều hơn. Vẫn phải ngày
lẩn tránh trong rừng, đêm lần mò ra đi.

Qua cái đồn Đồng Đăng nhiều lính Tây, Đoan và người dẫn đường bò

lên thăm dò tình hình, nhằm áp dụng cách đi như trước. Hai người cẩn thận
từng bước, nhưng vẫn bị giặc phát hiện khi tới gần đường cái. Chúng bắn
xả vào chỗ hai người đang bò. Đoan nằm ép mình xuống tránh đạn. Người
dẫn đường bị thương, rồi bị giặc bắt, tra khảo tại chỗ. Một tên ngụy quát:

- Chúng mày đi mấy người?

Người dẫn đường đáp:

- Một mình tôi!

- Đi làm gì đêm khuya?

- Vợ tôi đau đẻ, tôi đi tìm người đỡ.

- Thằng này nói láo! Rạch mép nó ra!

Có tiếng ú ớ và sặc sụa. Đoan núp trong bụi rậm, vừa nghe vừa khẽ

khàng bò ra xa hơn. Người dẫn đường bị rạch mép nhưng không nói việc
mình làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.