CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 638

Đề Kiều trao cho Đoan một nửa cái sừng tê, đem sang khớp với một

nửa nữa do Thiết Hải giữ. Nếu ăn khớp là người mình. Sẽ trả bạc nén để
lấy vũ khí.

Đường có đoạn phải đi đêm. Ban ngày náu trong rừng rậm, ăn gạo

rang, uống nước ống. Đêm lên đường, miệng ngậm tăm, chân đi đất. Biết là
gian khổ, nhưng đúng ngày quy định, Đoan vẫn cùng mười hai nghĩa quân
xuất phát. Không may gặp tuần mưa dầm rả rích, có mấy anh em ngại ngần,
muốn chờ tạnh hãy đi. Đoan ngắm vòm trời mịt mùng, nhớ là tiết Xuân
phân ngày nào cũng "Sáng mưa, trưa tạnh, tối lâm thâm". Ông nói với anh
em: - Chờ tạnh hẳn thì khô ráo, dễ đi. Nhưng ở bên kia, người ta hạn giao
hàng cho ta vào dịp này. Ta không thể đợi "ngày tạnh", mà chỉ đợi "giờ
tạnh" là lên đường. Vậy lúc nào có giờ tạnh? Ông tỏ ra nghiêm chỉnh, chìa
bàn tay bấm đốt, miệng lẩm nhẩm "Tý, Sửu, Dần, Mão"... rồi rành rẽ giải
đáp: - Vào giờ Ngọ, tức trưa nay sẽ tạnh. Anh em cơm nước rồi nghỉ ngơi
một lúc. Chờ giờ ấy là lên đường may mắn! Nói rồi ông mủm mỉm cười.

Truy-ện được dịch t-r-ực tiếp tại iREAD-

Thấy ông tham mưu trẻ, không quát nạt bức bách phải đi, mà đưa ra lý

lẽ phải chăng, tính toán nghe được, anh em liền ưng theo.

Được biết cái đồn Đồng Đăng có nhiều lính Tây, do quan hai Tây chỉ

huy, đêm đi tuần ba lần, nhiều gấp ba đồn khác. Đoan nghĩ cách đi sao cho
lọt. Ông bàn với người dẫn đường:

- Ta phải nhằm khi chúng đi tuần về, vừa vào cổng là vượt đường

ngay. Vì sau chuyến đi, chúng phải soi đèn tìm vắt bám, tháo giày rửa chân,
túm tụm trong nhà thì ắt sơ khoáng bên ngoài.

Người dẫn đường cho là phải và làm theo... Chuyến đi trót lọt. Anh

em khen Đoan phán đoán đúng về giặc, đi đúng lúc cần đi. Đoan nói: - Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.