CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 636

trối của cụ Hoàng khi ngài sắp lâm chung: "Các ngươi làm tiếp việc ta chưa
làm được!".

Ấm Đoan sốt sắng nhận việc mới, dẫu biết là nặng nề, khó khăn. Đoan

còn được Hoan cho hay về mấy điều sở trường, sở đoản của người thủ lĩnh
mà Đoan sắp tới cùng làm việc. Trước đây có lần Kiều gặp nguy nan, được
cụ Hoàng giải cứu nên mang ơn cụ. Bây giờ Đoan đến làm việc với Kiều là
có thuận lợi.

Đoan mặc quần áo chàm hòa vào với thổ dân. Ông rời núi Cháu tới

hành doanh Đề Kiều, trong một hang núi vừa sâu vừa rộng, chung quanh
cây phủ um tùm. Giữa hang đặt án thư cho quan Đề làm việc.

Đoan vào gặp Kiều, viên tướng ngót năm mươi tuổi, mặt vuông chữ

điền, cặp ria chữ bát. Thấy Đoan, Kiều đứng dậy niềm nở nắm lấy hai cánh
tay, mắt mở hết cỡ, nhìn kỹ người con trai cụ Hoàng. Người trai có bộ trán
rộng, cặp mắt sáng, vẻ khôi tú thông minh, nhiều nét giống cha. Kiều cứ
nắm tay như thế mà nói với Đoan:

- Lần trước cậu lên nhận mộ cụ, tôi chỉ kịp chuyện trò mấy câu, rồi

cậu có việc xuống trung châu. Không ngờ lần này tôi với cậu được cùng
làm việc. Quân doanh thu xếp như vậy là khéo lắm.

Đoan thấy Kiều nói thành thực nên bày tỏ tâm trạng của mình:

- Tôi trẻ tuổi, chưa từng làm việc binh, sợ không làm tốt.

- Chưa quen thì tập làm cho quen. Tôi nghe ông Đề Hoan nói, cậu vừa

học văn tự, vừa đọc Binh thư, biết bắn súng, cưỡi ngựa. Có lòng quả cảm
lại có căm thù giặc, hẳn là cậu sẽ làm được nhiều việc. Vừa qua, cậu về
chung sức với nghĩa quân vùng trung châu như vậy là tốt lắm.

Người vệ binh đưa lên ấm chè Thái Nguyên, Kiều tự tay rót vào chén

và mời Đoan uống. Vừa uống Kiều vừa nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.