CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 639

ác thì mình phải khôn ngoan. Chuyến đi nhẹ nhàng, đi thế là được. Nhưng
chuyến về nặng nề, phải tìm cách tốt hơn. Phải thiên biến vạn hóa.

Qua mấy đồn tiếp đó, giặc vẫn không phát hiện ra cách đi của ta. Tới

Đồng Lát thì người của Thiết Hải sang đón. Vượt biên giới sang đất Tàu
thấy đỡ lo ngại. Dân ở vùng này, người Nam, người Tàu xen lẫn. Đồn sở
của lính nhà Thanh thưa hơn. Pàn Li có cơ sở bí mật do các ông Tôn Thất
Thuyết, Nguyễn Thiện Thuật dựng đặt. Người của ta mua góp súng đạn để
chuyển về nước. Quế, hồi, xương hổ, sừng tê của ta đưa sang đây bán cho
người Tàu.

Đoan ráp mảnh sừng tê của mình với của Thiết Hải thấy ăn khớp. Hai

người nắm chặt tay nhau và cùng nói: "Hảo! Hảo!". Hải đưa Đoan đến nơi
cất giấu súng đạn. Tưởng Đoan chưa hiểu về súng đạn mới, Hải hướng dẫn
để biết loại tốt, loại xấu. Không ngờ Đoan đã biết khá kỹ.

Đoan cùng anh em gói súng đạn, chống ẩm ướt, chuẩn bị nhanh gọn

cho chuyến về. Tính ra chuyến đi mất gần nửa tháng. Chuyến về nặng nề
hẳn sẽ lâu hơn.

Anh em được giao mỗi người một vác hoặc một gùi. Họ thử vai, thử

lưng trước khi lên đường. Đoan bảo họ sắp hàng ngang, đứng nghiêm, rồi
ông thắp ba nén hương, ngước mặt lên trời khấn vái. Xong, ông nói với anh
em: - Cụ Hoàng vâng chiếu nhà vua, chỉ đạo nghĩa quân đánh giặc Pháp.
Sứ thần Chu Thiết Nhai giúp nước ta đánh giặc. Nguyện xin hai vị phù hộ
độ trì cho anh em chúng ta. Nghĩa quân ta lâu nay phải cướp súng giặc để
đánh giặc, nhưng vẫn quá thiếu, phải mua thêm. Nay anh em ta cần hết
lòng hết sức, đưa bằng được số súng đạn này về. Quyết tìm mọi cách để đi
đến nơi về đến chốn. Người toàn thân mà súng đạn không thất thoát. Nếu
không may có ai bị bắt, thì thà chết chứ không làm lộ đường đi, không hại
anh em, không mất vũ khí!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.