CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 658

còn quân còn đánh, đội này bị diệt, đội kia nổi lên; người trước ngã, người
sau tiến. Xét cho cùng, chống bọn giặc dữ là phải như vậy.

Đoan đang ngẫm nghĩ thì vệ binh vào báo: - Có người từ Nam Định

lên! Đoan thân ra cổng đón khách. Một nghĩa binh tin cẩn của Đốc Nhưỡng
và là người quen của Đoan. Đoan nắm chặt bàn tay bạn: - Anh Cai Tần!

Đoan mời Tần uống nước chè rừng, ăn sắn nướng. Vừa ăn, Tần vừa

kể, giọng sảng khoái:

- Chúng tôi vừa thiêu Vũ Văn Báo... Vâng, bắt sống rồi thiêu!

Ấm Đoan ngạc nhiên một chút rồi thấy đó là điều tất yếu:

- Tên Báo phản nước, phản thầy. Nó chết là phải. Hôm nghe tin quân

nó bắt cụ Nghè Giao Cù, tôi cứ nghĩ là nó sẽ tha. Không ngờ nó chém cụ.
Người ta có ba bậc chí kính: Quân, Sư, Phụ, tức là vua, thầy và cha. Thế
mà nó giết Thầy, chỉ vì muốn lập công với Pháp. Nó được làm phó sứ sang
Pháp là vì vậy.

Cai Tần kể tiếp:

- Nó đi sứ về nghỉ ngơi ở nhà riêng, làng Vĩnh Trụ, phủ Nam Xang.

Được tin ấy, ông Đốc Nhưỡng liền lập mưu đến bắt. Ông cử tôi sang gặp
Đề Đinh, người cùng quê với Báo, bàn cách phối hợp chặn địch khi chúng
đến cứu Báo. Nhưỡng và tôi cùng toán nghĩa quân giả dạng lính tập, đem
theo súng ống, võng lọng đến nhà Báo. Một toán nữa đem thuyền đinh đến
đậu bến Vĩnh Trụ, nói là lính tỉnh đi tuần sông.

Nguồ-n: --ire-ad.vn

Trước đó, Báo đã được mời lên tỉnh có việc công khẩn, nên không đột

ngột khi thấy lính về đón.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.