CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 669

sạch sẽ, rồi bất chợt quệt một vạch vôi dài thượt, từ sống mũi qua hai môi
xuống hết cằm. (Người xem cười ồ). Anh Tím cũng chiềng mặt ra, quệt
ngang lông mày hai vạch thẳng băng, như thần Mày Trắng ở nhà Tú Bà
(Người xem lại cười). Rồi mỗi anh vẽ một bộ ria; bộ này vểnh lên, bộ kia
quặp xuống. Một anh đeo súng trường, một anh đeo mã tấu. Theo nhịp
trống, hai anh bước đều từ hai phía cánh gà ra giữa chiếu chèo, hối hả đến
nỗi cụng đầu vào nhau đánh cốp, cùng nhăn mặt xuýt xoa kêu đau. Rồi
cùng trợn mắt nhìn nhau như thể sắp đánh nhau to. Cả hai nhanh chóng
nhận ra nhau là người quen, reo lên và nắm lấy tay nhau, làm như hai đô
vật ra giàng. Tỏ vẻ mừng như thoát qua một trận hiểu nhầm chết người. Rồi
hai anh đồng ca một câu theo điệu hề mồi: "Anh em ta ra đây coi nhau bằng
Vàng...".

Hát xong, anh Xanh đứng chống nạnh hỏi anh Tím:

- Đã lâu mới gặp, đố nhau một câu chăng?

Anh Tím xua xua tay, ra vẻ không thích thú:

- Tôi không muốn đố!

Xanh tỏ ra tức, quay ngay lại, đá "toách" vào mông Tím:

- Anh không muốn đố thì tôi... đá!

Tím ra vẻ đau, nhăn nhó nói:

- Anh đá tôi thì tôi đố anh trước!

- Hừ, đố đi!

Xanh ra vẻ sẵn sàng, vểnh tai nghe. Tím đố rành rọt:

- "Thân co quắp, lưỡi thè lè / Kẻ cầm tay lắc, kẻ è cổ lôi". Đố là cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.